Trần Nhan Linh không thể nói chuyện, Cố Vân Hi liền kể cho nàng nghe những chuyện xảy ra trong kinh thành, từ việc lớn như tin Trần Dục Kỳ chém đầu mấy thủ lĩnh Cấm Vệ quân, đến việc nhỏ như chuyện quý nữ nhà nào đó xuất giá.
Chất giọng dịu dàng nhẹ nhàng vọng quanh căn phòng an tĩnh. Chốc chốc lại có một làn gió nhẹ thổi vào, mang theo hương hoa thoang thoảng. Cành lan ngoài cửa sổ rũ xuống, dựa vào trong phòng như muốn trộm nghe chuyện kể.
Điều đáng nói nhất chính là, ngày Tân hoàng tuyển tú đã định ở nửa tháng sau.
Tân hoàng rầm rộ tuyển tú, vì cái gì, mọi người đều hiểu rõ. Đã tới lúc những người trong triều phải chọn đội.
Cuối cùng vẫn là nha hoàn gõ cửa xin giúp Trần Nhan Linh thay thuốc, mới cắt đứt lời Cố Vân Hi.
Trần Nhan Linh vốn định tự mình đưa Cố Vân Hi về phủ, nhưng Cố Vân Hi lấy lý do thân thể nàng chưa khỏe lại nên cự tuyệt, cuối cùng là Vệ Nhị theo Cố Vân Hi về Cố phủ.
Vệ Nhất đứng ngoài cửa phòng Trần Nhan Linh, không được nàng cho phép liền không dám vào cửa.
"Vào đi." Trần Nhan Linh chống mép giường vươn người dậy, đến bên bàn ngồi xuống, cẩn thận không đụng vào miệng vết thương, chỉ chút động tác nhỏ đã đủ làm nàng thở dốc cả buổi sáng.
Vệ Nhất bưng mâm tiến tới, Trần Nhan Linh liếc mắt liền thấy chén thuốc đen đặc giữa mâm.
"Phải uống thuốc?" Trần Nhan Linh nhíu mày.
Vệ Nhất thở dài: "Hồi bẩm Vương gia, ngài thành thật uống thuốc đi. Ngày mai Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-gio-cung-cuu-lam-nguoi/1404893/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.