Tháng chạp trong kinh thành náo nhiệt hơn bình thường rất nhiều, đại để là vì mới sang năm, bá tánh trong thành thường xuyên ra cửa viếng thăm bạn bè thân thuộc. Mỗi khi Cố Vân Hi ngồi trên Vọng Dương lâu sẽ bất giác mà nhìn về phía cầu hoa đăng tiết Nguyệt Tịch. Đáng tiếc ban ngày nơi đó không nhiều tiểu thương, đa số hoa đăng lại bị hủy đi, cảnh sắc không còn mỹ lệ như đêm Nguyệt Tịch nữa, trái lại quạnh quẽ hơn nhiều.
Hồng Oánh vội vàng tiến đến, thật cẩn thận lấy một cây trâm bạc từ mép áo ở ngực ra đưa cho Cố Vân Hi.
"Tiểu thư, biểu tiểu thư gởi tin." Hồng Oánh thấp giọng nói, sau đó đề cao âm lượng, "Tiểu thư, ta mua được cây trâm ngài thích rồi, giá thật tiện nghi."
Vệ Nhị vừa từ ngoài cửa tiến vào, mặt không biểu tình đi đến bên người Cố Vân Hi,đặt điểm tâm mua từ tiệm Lưu ký lên bàn: "Cố tiểu thư, đây là điểm tâm ngài muốn."
Cố Vân Hi gật đầu cười nói: "Đa tạ."
Vệ Nhị lại lấy ra một phong thơ từ lòng ngực, trình trước mặt Cố Vân Hi: "Đây là thư từ Từ Châu, vừa nhận được sáng nay."
"Nhan Linh?" Cố Vân Hi khó nén ý cười, tiếp nhận thơ mở ra, cẩn thẩn đọc.
Chiều chiều Vọng Dương lâu vắng khách, người ở lầu ba ít ỏi không có mấy. Cố Vân Hi một mình một bàn, trong tay là bức thư mới nhận được.
Từ khi Trần Nhan Linh đi, kinh thành này liền chưa thấy ánh mặt trời, tuyết rơi lạnh lẽo khiến người ta chán ghét.
Trước đây có Trần Nhan Linh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-gio-cung-cuu-lam-nguoi/1404899/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.