Thông báo: Cảm ơn các bạn đã góp ý, những đề nghị đều có chỗ hay riêng. Mình quyết định sẽ theo ý kiến số đông bên cmt (hiện tại),sử dụng "cậu - tớ" thay cho "bồ - mình". Mình đã sửa lại các chương cũ rồi, nếu sót mong các bạn nhắc. Trường hợp "cậu - tôi" dành riêng cho Hoắc Dư Tịch, có thể cho các nhân vật khác trong tình huống đặc biệt.
Kết quả không đợi Hoắc Dư Tịch đi bước thứ hai, phía sau đã truyền đến tiếng kêu.
“Ấy ấy, chờ tớ với, tớ đi cùng các cậu.”
Trần Nhan Linh chạy tới bên Hoắc Dư Tịch, sóng vai đi cùng cô.
“Không phải cậu chung đội với Tiểu Minh sao?” Phan Bác Viễn kinh ngạc hỏi.
Trần Nhan Linh nhún vai: “Tớ không muốn làm bóng đèn.”
Phan Bác Viễn cười: “Cậu biết rồi?”
“Biết gì?”
“Tiểu Minh vẫn luôn yêu thầm Hoắc Dư Húc nha, cậu không biết sao? Còn tự giác như vậy.”
Trình Dương Minh yêu thầm Hoắc Dư Húc, vậy Hoắc Dư Húc chắc chắn là nữ chính. Trần Nhan Linh có điều suy ngẫm, tiếp tục đi tới.
Hoắc Dư Tịch khẽ kéo tay áo nàng.
“Mất tập trung như vậy, không bằng cậu quay lại tìm cổ đi.”
Trần Nhan Linh ngừng bước, lắc đầu cười nói: "Không cần.”
“Vì sao?” Hoắc Dư Tịch xoay đầu sang bên, không nhìn nàng.
“Cậu đoán xem?” Trần Nhan Linh cười hì hì nói.
Hoắc Dư Tịch liếc nàng một cái, không nói nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Phan Bác Viễn lượm một cái xà beng trên đường, ba người đến khu thực phẩm ở lầu một.
Hai đội người theo sau vừa mới tới, cũng chọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-gio-cung-cuu-lam-nguoi/1404939/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.