Những người còn lại ngay cả bạn mình cũng không dám đỡ, vội chạy trối chết, nhưng họ không đi luôn, mà tụ tập cách đó không xa như hổ rình mồi.
Trần Nhan Linh nhếch khóe miệng, hừ lạnh một tiếng: "Mấy cậu dọn đồ đi, tớ và Tiểu Minh thủ chỗ này."
Nhà kho này thật đúng là gì cũng có, mấy người bọn họ không chỉ tìm đủ rồi đồ ăn, còn tìm được một số đồ dùng sinh hoạt.
Đồ vật nhét đầy cốp xe lẫn trong xe mà vẫn không đủ chỗ, đúng lúc này người trong hai chiếc xe hội hợp với bọn họ.
Thấy bọn họ tìm được nhiều đồ như vậy, một đám đều trừng lớn mắt, những đồ dư lại liền chất lên xe khác.
Đoàn người này đều là bạn bè Trình Dương Minh, dọc đường cũng cứu thêm vài người.
Trong đó có bạn cùng phòng của Hoắc Dư Húc - Viên Đan. Viên Đan vừa thấy Hoắc Dư Húc liền hưng phấn kêu to: "Dư Júc! Cậu cũng ở đây sao, thật tốt quá! Tớ còn tìm cậu khắp nơi đấy!"
Trần Nhan Linh quay đầu nhìn Viên đan, nếu thật sự muốn tìm Hoắc Dư Húc, vậy có thể đuổi kịp đội chạy nạn này sao?
Viên Đan tuy không đẹp bằng Hoắc Dư Húc, nhưng dung mạo cũng thuộc hàng thượng thừa, trong trường có thật nhiều người theo đuổi, cô ta thuận lợi lên xe cũng hợp tình hợp lý.
Hoắc Dư Húc thấy bạn mình ở đây cũng thật vui vẻ, hai người nhân lúc dọn đồ mà nói chuyện hăng hái tới tận trời.
Trần Nhan Linh bó tay nhìn các nàng, lắc đầu, cầm Vô Kiên cảnh giác xung quanh.
Lúc này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-gio-cung-cuu-lam-nguoi/1404940/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.