Đoàn người hợp lực muốn đẩy ra kệ để hàng ở cửa thang lầu, nhưng làm nửa ngày cũng chưa xong, khó trách người trên lầu kêu thảm như vậy vẫn không ai chạy xuống được, phỏng chừng mấy người phụ trách chặn thang lầu hạ nhẫn tâm.
Hiện giờ tình huống trên lầu không rõ, bọn họ không thể trực tiếp phá hủy kệ để hàng, đành phải vòng ra ngoài từ cửa lầu một, từ thang bộ bên ngoài đi lên lầu.
Vừa lúc chỗ thang bộ thoát hiểm chính là hẻm nhỏ bọn họ đậu xe, bọn họ vừa đến liền thấy cửa thoát hiểm đã bị mở ra.
Nói đúng hơn là bị phá ra, cửa đã bung khóa, kẽo kẹt nửa treo bên ngoài.
“Tôi đi vào trước, mọi người theo sau.”
Trình Dương Minh nhỏ giọng nói, sau đó nắm mã tấu đi vào.
Những người khác theo sát, thả nhẹ bước chân, thật cẩn thận tiến vào.
Ban ngày lầu hai siêu thị vốn sáng sủa, nhưng giờ các cửa sổ đều bị những người kia lấp kín, hẳn là sợ zombie tiến vào.
Nhưng vẫn có một nhóm người chịu không nổi phá cửa exit chạy.
Trong không gian âm u, kệ để hàng hỗn độn, sau mỗi một cái kệ hàng đều là hiểm họa không thể biết trước, mười người kết cặp lưng tựa lưng thận trọng đi tới.
Trần Nhan Linh chung đội với Hoắc Dư Tịch, đi đến kệ hàng phía đông.
Mỗi hàng kệ các nàng đều phải tra, Hoắc Dư Tịch lấy di động chiếu sáng. Trần Nhan Linh vô cùng mẫn cảm, ngay cả chút gió thổi cỏ lay cũng để tâm. Hai người phối hợp hoàn mỹ, tựa như cặp đôi ở chung thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-gio-cung-cuu-lam-nguoi/1404943/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.