Zombie bên ngoài đã tông cửa vào trong, mọi người rút về kho quân bị. Đổng Sinh coi như người yêu thích súng ống, so với những người khác, anh bình tĩnh hơn nhiều, vậy nên anh liền dẫn đầu ra ngoài.
Tuy Trần Nhan Linh từng trải qua mấy thế giới, nhưng súng ống gì đó nàng vẫn là lần đầu chạm vào, ngoại trừ chút hưng phấn ban đầu, còn hơi lo lắng.
Rất nhiều người tâm thái không khác gì Trần Nhan Linh, vừa hào hứng vừa lo sợ.
Chẳng qua sau khi zombie tiến vào tâm tình này rất nhanh liền tiêu tán, cái gì cũng không quan trọng bằng sống sót.
Mặc kệ có biết dùng súng hay không, cả đám đều ghìm súng bắn loạn xạ vào đàn zombie. Một hồi sau, không mấy ai cầm chắc súng.
Một đám tay vừa tê vừa đau, nhưng ít ra bọn zombie bị hấp dẫn tới không con nào sống sót.
Chuyện này cực kỳ nâng cao lòng tin của mọi người. Có súng trong tay, bọn họ ít nhất không cần đến gần zombie, giải trừ rất nhiều tai hoạ ngầm.
Mang theo tất cả đạn còn dư lại, mười người lái ba chiếc Jeep quân dụng, khởi hành đi thương trường.
So sánh với cảnh liều mạng chạy như điên ban đầu, một đường này bọn họ phải nói là cực kỳ kiêu ngạo, tăng lớn mã lực, tiếng động cơ “rầm rầm” dưới sự truy đuổi của bọn zombie thật vô cùng trương dương.
Phan Bác Viễn lái xe hưng phấn hô to: “Ha ha ha, trước giờ sao không nhận ra đám zombie này thật móa nó da giòn, vừa đụng một cái liền nát tươi.”
Trình Dương Minh ngồi ghế phụ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-gio-cung-cuu-lam-nguoi/1404946/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.