Tắm gội xong, Ôn Hạ nằm xuống giường êm ái, Ôn Tư Hòa thậm chí còn chuẩn bị cả gối lụa mềm mại, biết nàng không quen nằm gối cứng.
Hương Sa chải tóc đen dài cho nàng, lui hết cung nhân ra ngoài, nhỏ giọng nói: "Nương nương, chúng ta cần đề phòng bọn họ sao?"
Ôn Hạ mở mắt: "Ngươi muốn nói gì?"
"Nô tỳ được Tứ công tử, à không, Yên hoàng cứu, được hắn thay thế, cảm thấy kỳ lạ, không biết nên nói thế nào."
Ôn Hạ chú ý đến vẻ mặt của Hương Sa.
Nàng cũng có suy nghĩ giống Hương Sa, chỉ là nàng còn đề phòng cả Hương Sa.
Tuy Hương Sa là nô tỳ của nàng, nhưng nàng cũng sợ Hương Sa lại một lần nữa coi Tứ ca ca là chủ tử. Nàng nhớ lời đại ca, phàm là bậc đế vương, tâm tư đều sẽ khác với trước. Tuy nàng rất tin tưởng Tứ ca ca, nhưng nơi đất khách quê người này, nàng cũng chỉ có thể cẩn thận hơn.
Giờ nghe Hương Sa nói vậy, xem ra là cùng phe với nàng.
Ôn Hạ nói: "Ta tạm lánh ở chỗ Tứ ca ca, nên cảm kích huynh ấy che chở cho chúng ta, nhưng huynh ấy bây giờ là bậc đế vương, những gì ngươi nghĩ cũng đúng."
Hương Sa nói sau này sẽ chú ý hơn.
"Sau này đừng gọi ta là Hoàng hậu nương nương nữa, đây là hoàng cung của Yên quốc." Ôn Hạ nói: "Mấy ngày nay vội vã lên đường mệt mỏi, ngươi cũng mau đi nghỉ ngơi đi."
Hương Sa buông màn che rồi lui ra khỏi tẩm cung.
Ôn Hạ ngủ bù một giấc, tỉnh dậy đã là hai canh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-quan-bai-duoi-tay-tieu-hoang-hau/1503656/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.