“Nương nương, dường như nước đã lạnh!” Hương Quất mặc y phục tím nhạt với phần váy ngắn, chân trần bước vào trong phòng tắm tràn đầy hơi nước ẩm ướt, khuôn mặt bị nhiệt độ cao hơn bình thường trong phòng hun thành đỏ ửng mà trở nên dễ thương vô cùng, nhẹ nhàng thò tay chạm đến mặt nước bên trong hồ rồi nhỏ giọng nói: “Nô tỳ đã dặn dò hạ nhân bỏ thêm nước ấm ở đầu nguồn, nương nương nếu cảm thấy quá nóng thì hãy gọi nô tỳ một tiếng!”
Thanh Hạ khép hờ mi mắt tựa người tại thành hồ, gương mặt vốn trắng bệch nhợt nhạt nay lại có chút đỏ nhuận hồng hào, làn da toàn thân tựa như tuyết trắng sáng mịn bóng mẩy, trong ánh sáng nhu hòa của đèn treo liền hiện ra vẻ đẹp ngọc ngà, mái tóc dài nửa nhẹ trôi bềnh bồng trong nước, nửa xõa sau lưng yêu kiều, tạo nên một khung cảnh xinh đẹp gợi cảm.
Im lặng nghe tiếng bước chân rất nhẹ từ phía xa truyền tới, bên trong phòng tắm không ngừng có hương khí ấm áp của hoa lan quanh quẫn khiến cho tinh thần con người dễ thả lỏng, Thanh Hạ bất động nhắm mắt giống như đã say giấc ngủ, chỉ có làn mi cong trong màn hơi nước ẩm ướt thỉnh thoảng run rẩy mới chứng minh được rằng bản thân nàng đang thật sự thanh tỉnh.
Đã nửa tháng trôi qua, Thanh Hạ ngày nào cũng trầm lặng dường như không hề quan tâm đến chuyện bên ngoài, cũng may trong cung có người lo toan mọi sự nên không có việc đói chết xảy ra, thân thể hư nhược cũng được điều dưỡng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-quan-ta-den-tu-cuc-tinh-bao-quan-tinh-so-9/1157495/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.