Tô Anh đang tập yoga với Hồng Diệp thì đột nhiên điện thoại của cô reo lên, là người giao hàng bảo cô xuống lấy trà sữa.
Cả hai người phụ nữ đều mặc quần tập yoga, thu hút ánh nhìn của Lâm Hiên.
"Ồ, được thôi." Lâm Hiên lập tức đồng ý.
Quần tập yoga đúng là rất đẹp, nhưng để anh nhìn thôi thì được. Nếu cho người khác xem, hắn sẽ không vui lắm.
Vì thế, Lâm Hiên ra cửa lấy trà sữa cho Tô Anh.
Từ xa, Lâm Hiên đã nhìn thấy một bóng người đang chạy về phía mình.
"Mẹ kiếp, hiện tại người giao đồ ăn đều hổ báo như vậy sao?" Lâm Hiên còn tưởng rằng đối phương là người giao đồ ăn.
Lúc này ngăn ở phía trước mặt người đến.
Bởi vì tốc độ quá nhanh, bóng người không kịp phanh lại, trực tiếp đâm vào trong ngực Lâm Hiên.
Cũng may, Lâm Hiên thực lực cường đại, nếu không đã bị đánh bay lên không trung.
Lâm Hiên đỡ lấy đối phương, liền phát hiện là một cô gái.
Nhưng thứ hắn muốn là trà sữa, không phải cô gái xinh đẹp này.
Mà trong tay cô nàng cũng không hề cầm trà sữa.
Anh hơi nhíu mày hỏi: “Trà sữa của tôi đâu?”
Tây Môn Vô Song vẻ mặt khó hiểu nhìn Lâm Hiên: "Trà sữa gì?"
“Cô không phải người giao trà sữa à?” Lâm Hiên nghi hoặc hỏi.
Vị trí đế phủ, bình thường sẽ không có người tới. Vô tình đi ngang thì thật sự quá hiếm thấy rồi.
Tây Môn Vô Song không nói nên lời, cũng lười giải thích với Lâm Hiên, liền muốn thoát khỏi vòng tay của Lâm Hiên. Sau đó tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-thu-cua-re-phe-vat/2098496/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.