Kết thúc một ngày làm việc, Lâm Hạ mang Cục Bột Trắng cùng hamster nhỏ về nhà.
Cậu mua một đống lớn đồ ăn, muốn thông qua nấu nướng để phát tiết khó chịu trong lòng.
"Tiểu Hạ Hạ, đại ca nhà ta nói tối nay muốn đến nhà chú làm khách." Trần Minh Kiệt gọi điện thoại cho Lâm Hạ, "Nè anh nói cho chú biết điều này, hôm nay đại ca ta cứ quái quái, thật đáng sợ!"
"Minh Tông ca muốn tới?" Lâm Hạ cũng thực luống cuống, đừng nhìn cậu luôn vui sướng khi người gặp họa, kỳ thật cậu cũng có chút sợ Trần Minh Tông.
Bởi vì Trần Minh Tông thật sự là quá nghiêm túc, Lâm Hạ cùng y ở chung thực không được tự nhiên.
Biết được Trần Minh Tông muốn tới, Lâm Hạ không rảnh lo thương cảm, cậu lấy ra toàn bộ kỹ năng của bản thân làm một bàn đồ ăn, chỉ sợ vị đại gia kia không hài lòng.
Buổi tối 19:00 giờ không lệch một giây.
"Cốc cốc!" Tiếng đập cửa nghiêm cẩn mà có quy luật.
"Tới đây!" Lâm Hạ mở cửa.
Trần Minh Tông đi ở phía trước, trong tay cầm theo ba túi lễ vật.
Trần Minh Kiệt đi theo phía sau hắn, một bộ dáng e thẹn của tiểu tức phụ.
"Lễ vật." Trần Minh Tông nhàn nhạt mà nói.
"Đại ca quá khách khí, bất quá vẫn là cảm ơn anh." Lâm Hạ nhận lấy trong đó một phần lễ vật, bởi vì Trần Minh Tông chỉ đưa cho cậu một phần.
Trần Minh Tông thay đổi giày, đi nhanh hướng vào trong đi.
"Sao lại thế này?" Lâm Hạ nhỏ giọng hỏi Trần Minh Kiệt.
"Anh đây cũng không biết, hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-tu-sung-vat-diem/1961908/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.