Xong việc, Đường Ân Lãng cùng Lâm Hạ đi phòng tắm tắm rửa.
Lâm Hạ lại tìm đường chết khiêu khích Đường Ân Lãng, kết quả bị Đường Ân Lãng ấn ở trên tường lại làm một lần.
Từ phòng tắm ra ngoài, Lâm Hạ chân đều mềm, đi đường không quá ổn.
Trở lại phòng ngủ, Lâm Hạ nhìn đến Cục Bột Trắng hô hô ngủ ngon lành, trong lòng nhịn không được chột dạ.
Cục Bột Trắng đơn thuần cũng không biết sau khi nhóc ngủ ba ba cùng cha đều đi làm cái gì.
Lâm Hạ nằm ở trên giường, một chút buồn ngủ cũng không có.
Anh mở to mắt, thất thần.
"Suy nghĩ cái gì thế?" Đường Ân Lãng đem đèn tắt đi, nằm xuống bên cạnh Lâm Hạ.
"Hôm nay lúc dạo phố, em nhìn thấy Thời Hoán tâm tình có chút không ổn......" Lâm Hạ nghĩ đến Liễu Thời Hoán, hắn đứng ở trong đám người, cúi đầu.
Bên cạnh người đến người đi, nhìn lại giống như bọn họ đặt mình trong hai thế giới bất đồng.
Liễu Thời Hoán đắm chìm ở thế giới của chính mình, khiến người khác vô pháp dung nhập.
"Nó có bệnh trầm cảm." Giọng nói nhàn nhạt thuật lại, lại nặng nề mà đánh trúng trái tim Lâm Hạ.
"Cái gì?" Lâm Hạ không khống chế được âm lượng, Cục Bột Trắng đang ngủ giật giật lỗ tai, lẩm bẩm một tiếng.
Đường Ân Lãng cầm tay Lâm Hạ, nhẹ nhàng niết bàn tay anh, mượn điều này trấn an bạn đời, làm cảm xúc của anh hòa hoãn lại.
"Như thế nào lại vậy?" Lâm Hạ nhớ tới khuôn mặt Liễu Thời Hoán cười mủm mỉm, hắn thoạt nhìn không có vấn đề gì.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-tu-sung-vat-diem/1962103/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.