“Nương nương, người làm sao vậy?”
Tiểu Thanh vội vàng đỡ lấy nàng, vẻ mặt lo lắng.
Chẳng lẽ lão gia bị Vương tìm thấy rồi sao? Mới vội vàng hỏi: “Công công, không biết Vương muốn nương nương tới đó vì chuyện gì?”
“Việc này thân là nô tài như chúng ta sao dám hỏi nhiều, nhưng yên tâm đi, hẳn là không phải chuyện xấu.”
Công công nói, trong lời nói mơ hồ để lộ chút ít khiến các nàng an tâm.
Vân Yên ổn định cảm xúc, đứng dậy nói: “Đi thôi.”
Bất kể có chuyện gì hay không thì nàng cũng phải đối mặt.
“Nương nương, mời.”
Công công làm một động tác “mời”
.
Vân Yên đi theo phía sau công công, vẫn nhịn không được mở miệng hỏi: “Có phải Vương đã bắt được ai hay không?”
“Nương nương, nô tài không biết.”
Công công nói, mà cho dù biết cũng không dám nói.
Vân Yên không nói tiếp nữa, nàng biết cho dù công công có biết thì cũng sẽ không nói, không cần biết có phải hay không, dù sao thì tự nàng lập tức sẽ biết, cho dù bây giờ có biết thì cũng không làm được gì.
**********************************
Cửa Ngự thư phòng.
Công công nhẹ nhàng mở cửa nói: “Nương nương, Vương đã phân phó mời người trực tiếp đi vào.”
“Được.”
Vân Yên gật đầu rồi cất bước tiến vào, công công lại nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Nàng nhìn thấy Long Hạo Thiên ngồi ở đó đọc sách, vẫn chưa ngẩng đầu lên nhìn nàng lấy một cái, nhưng nàng biết hắn chắc chắn nghe được tiếng bước chân của nàng, chỉ là cố ý không thèm nhìn nàng mà thôi.
Nàng cũng đứng ở đó, hắn không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-vuong-liet-phi/2221368/quyen-4-chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.