Hai vị Tiên Đế vẫn chịu đòn, đời này chưa bao giờ uất ức như thế này.
Tuy rằng vì thực lực mạnh, nên không mất một sợi lông, nhưng thực tế thì chịu
không được.
Nhất là còn ở trước mắt rất nhiều tiên nhân “hâm mộ” ở phía sau.
“Dừng tay!”
“Mau dừng tay!”
“Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Hai người một bên phòng thủ, một bên gầm thét.
“Ôn thần?”
“Cả nhà ngươi mới là ôn thần!”
Mặc dù Thành Ca không gây thương tổn được cho bọn họ, nhưng tốt xấu gì
cũng là chủ động tấn công.
Hai vị Tiên Đế lại chống đỡ một hồi, cuối cùng rơi vào đường cùng chỉ có thể
đổi giọng.
“Được được được, bọn ta nói sai, Khương đạo hữu, ngươi không phải ôn
thần…”
Thành Ca cũng không vì vậy mà vừa lòng.
“Không phải còn muốn bảo ta cút đi sao?”
“Không có không có, ngươi không cần cút, bọn ta hoan nghênh ngươi còn
không kịp.”
“Thật ư?”
“Không sai không sai…”
Thành Ca lúc này mới dừng tay lại, trận chiến này ai cũng không thể làm gì
được đối phương mới nên mới có một kết thúc.
Tất cả mọi người ở hiện trường đều trừng mắt cẩu lên mà nhìn.
Đây…
Hai vị Tiên Đế lại có thể chịu thua?
Bọn hắn cũng không biết Kiếp Tâm, còn tưởng rằng là bị đánh phục đây này.
Lập tức ngưỡng mộThành Ca không thôi.
Cũng quá dũng mãnh đi chứ?
Trong lúc vô tình, Thành Ca đã giành được một loạt giá trị chấn kinh.
Mà Lý Tuấn Lãng và ba người sư đệ ở phía sau, vẻ mặt đã như nhìn thấy thần
vậy, trong mắt đã hiện lên ngôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1626507/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.