Trong mắt người ngoài, lời nói này của Khê Võ Chí Tôn là lời khẳng định vô
thượng với Khương Thành.
Một vị Chí Tôn nói phải nghiêm túc đối đãi với một Đế Cảnh bát trọng.
Đối với bất kỳ một Đế Cảnh bát trọng nào mà nói, đây được xem là vinh quang,
một sự khen ngợi.
Nhưng mà bản thân Thành Ca lại vô cùng khó chịu.
Làm hồi lâu thì ra Khê Võ Chí Tôn cũng là đồng đạo trong giới làm màu.
Có thể làm ngươi nghiêm túc đối đãi, ý ngoài lời chính là ngươi mạnh hơn so
với ta à.
Ngươi đây là khen ta hay là khen chính ngươi?
Điều này khiến hắn cáu lên rồi.
Hắn cũng lười làm từng cái, một ý nghĩ lập tức dùng toàn bộ Tứ Tình Kiếm
Tâm xuất ra.
Vẫn là bốn kiếm tâm độc lập như trước, cũng không hợp lại gắn liền với nhau.
Hơn nữa thậm chí Tứ Tình cũng không tạo thành thế giới ngũ hành nhỏ.
Tuy nhiên hiện trường lại một phen xôn xao.
“Tứ Tình!”
“Hóa ra hắn cũng biết Tứ Tình Kiếm Tâm!”
“Trời ạ, chuyện này há lại chỉ đơn giản như vậy, hắn đã có toàn bộ Tứ Tình
Kiếm Tâm!”
“Không, cộng thêm ngũ hành bây giờ thành Cửu Môn Kiếm Tâm…”
“Chuyện này này này, trên thế gian lại có người có thể có được Cửu Môn Kiếm
Tâm?”
Bọn họ sớm đã quên việc truyền âm, mà không nén được mà kêu thành tiếng,
bởi vì đây quả thực là điều không thể tin được.
Khê Võ Chí Tôn và mọi người ở hiện trường đều ngây người.
Hắn tưởng rằng Khương Thành có được toàn bộ Ngũ Hành Kiếm tâm đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1627396/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.