Hơn nữa, vừa rồi Côn Lưu Chí Tôn còn mở danh sách đội ngũ, tra xét kỷ lục
điểm Thiên Đạo thời gian thật.
Quả thật vừa rồi Khương Thành đã đạt được điểm Thiên Đạo vài lần.
Mỗi một lần, đều hơn chục nghìn.
Nói cách khác, cường đội được các vị Chí Tôn tiền tuyến khen lên tận mây
xanh, theo đuổi để khai thác, thật sự chính là đội “ lạn đội” của tiểu tử kia.
Sau khi Côn Lưu Chí Tôn “bị bắt” đưa ra kết luận này, hắn chỉ cảm thấy cả thể
giới đều trở nên vô lý.
Chiến tích huy hoàng như vậy, dù là Chí Tôn như hắn tự mình dẫn đội cũng
chưa chắc có thể làm được.
Bởi vì nếu hắn điều động đi, Tà Tiên ở đối diện cũng sẽ điều động Chí Tôn.
Những Tôn Giả và Thiên Tôn của Tà Tiên phía đối diện chắc chắn sẽ trốn chạy
nếu đánh không thắng, thật ra hắn cũng không lấy được mấy cái đầu.
Nhưng đội này là đội ngũ hắn chướng mắt nhất, lại hết lần này tới lần khác làm
được chuyện khó tin này.
Điều này khiến cho lòng hắn trở nên vô cùng phức tạp, quả thật giống như một
cái thùng nhuộm lớn lộn xộn.
Khó mà tin, hoài nghi, ngây ngốc, nghi ngờ, đủ loại khó chịu, thậm chí còn mơ
hồ có hơi ghen tị.
Mà sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn lại phát hiện một chi tiết đáng sợ hơn.
Tổng số điểm của chi đội đó, phù hợp với điểm Thiên Đạo mà riêng Khương
Thành đạt được.
Nói cách khác, chiến tích này cũng không phải như bên ngoài phỏng đoán, do
một chi đội hợp lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1627448/chuong-1080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.