Đương nhiên Thu Vũ Tuyền sẽ không tin lời nói quỷ quái này của hắn.
Tên này phàm là có cơ hội sẽ chiếm lấy lợi từ nàng, từ trước đến nay chưa bao
giờ để vụt mất dịp.
Lần này một mực từ chối, rõ ràng là không có một chút tự tin để có thể giành
chiến thắng.
Nghĩ đến “vết thương” do hai cái khế ước đánh cược lần trước mang lại cho
nàng, trong lòng nàng tràn đầy thù hận mới và thù hận cũ.
Không có dự định tha thứ cho Khương Thành chút nào cả.
Đây là một cơ hội hiếm hoi để giành chiến thắng, bắt buộc phải một lần trở
mình!
Nàng bước về phía trước một bước, gần như chạm mặt vào Thành Ca.
Hương thơm như hơi thở của hoa lan thấm vào lòng người, chỉ là giọng điệu lại
không khách sáo chút nào.
“Ngươi đừng nói nhiều như vậy, hỏi một câu thôi, ngươi có dám đánh cược
không?”
Khương Thành nhếch khóe miệng nhìn đôi mắt sáng ngời, hung hăng dưới hàng
mi dày của nàng.
“Ngươi đang khiêu khích ta?”
“Khiêu khích thì sao?” Thu Vũ Tuyền đối chọi gay gắt.
Vẻ mặt của Khương chưởng môn khéo léo, ung dung nói: “Ngươi không sợ ta
cố ý tỏ ra yếu kém lừa gạt ngươi, nhưng thật ra chính là đang chờ ngươi đến tìm
ta đánh cược à?”
Hắn nói như vậy, trong lòng Thu Vũ Tuyền thật sự có hơi hồi hộp một chút.
Khương Thành gian xảo không biết xấu hổ, nàng hoàn toàn trải qua hết rồi.
Người đàn ông này chơi tâm lý rất giỏi.
Thực sự không thể loại trừ khả năng hắn ta cố tình sắp đặt.
Nhưng nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1627531/chuong-1119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.