Những tên Ma tu Đạo Tôn kia cũng có chút nghi ngờ có phải là mình nghe
nhầm
rồi.
Những lời kia là do Hư Uyên Đạo Thánh nói ra sao?
Từ lúc nào mà hắn kiên nhẫn như vậy chứ?
Đây còn là tuyệt đại hung nhân năm đó giết cho Huyết Sát Đạo trời đất u ám,
đám Ma sợ hãi cúi đầu không?
Hư Uyên không quan tâm họ nghĩ như thế nào.
Hắn chỉ ôn hòa nhã nhặn chỉ vào Tam Nhãn Hổ cách đó không xa.
“Các ngươi không phải là đồng bọn à?”
Kỳ Ngô Đạo Tôn và Càn Ngôn Đạo Tôn lập tức lắc đầu giống như trống bỏi.
“Không phải!”
“Tất nhiên là không phải!”
Bọn họ không ngốc.
Vừa nãy Tam Nhãn Hổ giết nhiều người của Huyết Sát Đạo như thế, rất rõ ràng
là
không thể sống sót.
Nếu đã muốn nói đạo lý, vậy thì chắc chắn là càng không thể kéo gần quan hệ
với hắn.
Tránh cho dính líu vào hắn mà bị tóe máu.
Tam Nhãn Hổ một bên còn cố ý cười đùa cợt nhả phá đám.
“Ai nói là không liên quan, rõ ràng chúng ta rất thân quen, ngươi không phải
là Kỳ Ngô Đạo Tôn sao, đến từ Thiên Ly Quân của Thiên Cung.”
“Còn có Càn Ngôn Đạo Tôn ngươi, không phải là đến từ Chấp Luật Tư sao?”
“Ngươi xem, chúng ta rất thân quen đấy, sao phải giả vờ không quen biết chứ?”
Hắn để lộ nội tình như thế này làm cho Kỳ Ngô và Càn Ngôn tức điên lên.
Hai người vừa nhảy vừa chửi ầm lên.
“Hổ Yêu ngươi, bọn ta quen biết với ngươi khi nào hả?”
“Còn thân thuộc với ngươi nữa, ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1627743/chuong-1248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.