Một bên là bảy Đạo Thánh, một bên là tám Đạo Thánh, cảnh tượng đó thực sự
vô cùng thú vị.
Sau khi nhìn thấy đội hình của đối phương, cả hai bên đều cảm thấy hơi chấn
động.
Tại sao Băng cung lại gọi nhiều người đến vậy?
Vốn còn cho rằng lợi thế là của mình, nhưng hóa ra thế lực lại ngang nhau.
“Đã hẹn bàn giao, nhiều cao thủ đến như vậy, các ngươi muốn làm gì?”
“Không phải các ngươi cũng như vậy sao? Ta cũng hỏi các ngươi muốn làm
gì!”
Hai bên không ra tay ngay lập tức.
Bởi vì đội hình của đối phương hơi mạnh nên không có cơ hội chiến thắng.
Đây sẽ là một cuộc chiến, khả năng cao là phe của mình sẽ bị thiệt hại, cái giá
phải trả là quá lớn.
Thế là, hắn chỉ có thể vừa cầm đạo khí để phòng bị, mặt mày dữ tợn, vừa nói
nhảm.
“Thất tín bội nghĩa, thật sự là làm người ta khinh bỉ!”
“Các ngươi đang nói chính mình à?”
“Biết ngay là Băng cung các ngươi không thể tin được!”
“Băng cung chúng ta? Ha ha, đã đến bước này, mà các ngươi vẫn còn đổi trắng
thay đen?”
“Các ngươi cho rằng bọn ta không dám làm gì?”
“Ngươi cho rằng bọn ta dễ trêu chọc như vậy?”
Cảnh tượng này hơi giống như la hét vào mặt nhau, có bản lĩnh thì các ngươi
đánh ta thử xem.
Trên thực tế, hai bên đều không muốn khai chiến, hai bên đều tỏ ra bản thân
không dám ra tay.
Bởi vì không có cơ hội chiến thắng tuyệt đối.
Cho dù bên Tà Tiên Giới có nhiều Đạo Thánh, nhưng lợi thế cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1628014/chuong-1397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.