Lúc này, trong lòng Chu Nguyên đầy ý xấu.
"Ha ha, thằng nhóc nghèo này, một tháng đưa hàng chuyển phát nhanh khổ cực như vậy, mới kiếm được một chút, làm sao chịu nổi sự hấp dẫn của 100 vạn chứ?"
"Nói đi, mau nói đi. Nói mày đồng ý vì 100 vạn mà rời khỏi Thanh Nịnh. Tao lập tức phát video này cho Thanh Nịnh, để cô ta thấy rõ mày đòi tiền không cần mặt mũi. Cứ như vậy, dù mày đẹp trai đi nữa, có thể thu hút con gái đi nữa, cũng đừng mong được Thanh Nịnh ưu ái."
"Đến lúc đó, dù phát hiện là bị lừa gạt, muốn hợp lại cùng Thanh Nịnh cũng không thể nào đâu. Thanh Nịnh cao ngạo như thế, tao hiểu rất rõ ràng. Hắc hắc."
Hóa ra, Chu Nguyên không hề hào phóng khẳng khái như vậy, muốn cho 100 vạn buộc Diệp Huyền phải rời khỏi Thanh Nịnh.
Đó căn bản chỉ là một âm mưu.
Cái "Thẻ” mà hắn nói “bên trong có 100 vạn", thực ra chỉ là gạt người, đó là thẻ trống.
Chu Nguyên không chỉ lừa gạt Diệp Huyền mà hắn sớm đã chuẩn bị kỹ càng.
Điện thoại di động của hắn, đặt ở chỗ cao đã bắt đầu lén lút thu hình lại.
Chỉ là, Chu Nguyên cũng không biết, ngay từ đầu Diệp Huyền cũng âm thầm sắp xếp, mà lại còn cao tay hơn hắn nữa.
Diệp Huyền đang chờ Chu Nguyên tới cửa, sao lại không chuẩn bị sẵn sàng?
Hắn đã lén lút mở chức năng thu hình.
Chu Nguyên vẫn còn rất trẻ, sờ mông một cái là Diệp Huyền đã biết hắn muốn thả rắm gì.
Lừa tôi?
Tôi cho anh bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-chuyen-phat-nhanh-ban-thuong-1-ty/1310802/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.