Ngày hôm sau.
Mười một giờ sáng.
Chung Yểu tối qua vì phải đáp ứng yêu cầu quái gở của khách hàng, lại cày cuốc đến hai giờ sáng, thực sự thiếu ngủ, lúc thức dậy cảm thấy đầu óc ong ong.
Cô ra phòng khách, chỉ thấy Vân Tố ngồi trên ghế sofa một mình bóp bóp tấm bọc hàng, hỏi ra mới biết, mình dậy quá muộn, Phương Diệp Tâm và hai người đàn ông kia đã đi đến đồn cảnh sát rồi.
Lẽ ra chỉ cần Lâm Thương Thương và Kiều Đăng Chí đi là được, nhưng tối qua Lâm Thương Thương đã khảo sát xong tất cả địa điểm dự chọn xung quanh, cần Phương Diệp Tâm xác nhận lại một lần nữa, cho nên họ đã cùng nhau ra ngoài.
"À đúng rồi, anh Thương Thương nói là anh ấy đã sắp xếp một bảng excel, gửi vào nhóm chat của mấy người rồi." Vân Tố nói đến đây, tiện thể nhắc nhở một câu, sau đó chỉ vào bàn ăn, "Kiều Đăng Chí còn để lại sandwich, chị có thể ăn tạm. Đợi họ về rồi cùng nhau ăn trưa."
Chung Yểu đáp lại một tiếng, lê dép đi đến bàn ăn. Cô nhấc nắp lồng bàn lên nhìn lướt qua, không nhịn được "ồ" lên một tiếng:
"Sandwich dâu tây kèm trứng rán hình trái tim và xúc xích cuốn hoa quế, sao hôm nay anh chàng này lại diêm dúa thế nhỉ."
Vân Tố hoang mang lắc đầu. Cô ấy không cảm nhận được "diêm dúa" hay không "diêm dúa", nhưng chiếc sandwich đó thực sự rất ngon, dường như là dùng mứt dâu tây tự làm.
Ban đầu, Chung Yểu không có nhiều sự thèm ăn, nhưng nhìn một cái lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-tu-chiec-tu-lanh-te-cham-do-mien/68756/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.