'Tứ giới của người con út, còn lục địa chia cho sáu người anh trai' là phân phó cuối cùng của Phụ Thiên Mẫu Địa trước khi tan biến. Tuy đã để lại hết thảy cho bảy người con của mình, song những quy luật bất di bất dịch từ thuở khai nguyên vẫn sẽ còn mãi.
Để duy trì cân bằng và pháp tắc cho toàn bộ thế giới này.
Dòng thứ hai được ghi trên cổng vào Nhân thế - mảnh đất được cai trị bởi sáu người con trai là: "Khi đã trở thành con người, muốn vào nhà, phải hỏi ý chủ"
----------------------------
Tiêu Y không ở lại phòng Tô Ngọc Lan. Tuy đối phương là hôn thê của mình, song thời điểm nhìn nhị vị chủ phủ nước mắt ngắn nước mắt dài ngồi bên giường nữ nhi sụt sùi thương tâm thì Tiêu Y thức thời từ từ lui người lại, trước khi rời đi còn cẩn thận khép cửa. Bóng dáng hai vị khách được mời tới Tô phủ đêm qua cũng vừa lúc khuất bóng sau ngã rẽ. Vốn Tiêu Y bụng còn chứa đầy nghi hoặc nên định bám theo dò hỏi chút chuyện, tự dưng vạt áo sau bị ai đó kéo, không những vậy còn là bị kéo mạnh vô cùng.
Đương nhiên Tiêu Y rất quen thuộc với kiểu gọi không nể nang gì ai này.
Nàng quay lưng lại, lập tức trông thấy một tì nữ diện đồ màu xanh lam khoảng chừng mười ba, mười bốn tuổi đang ôm một túi giấy nho nhỏ trong lòng, vẻ mặt bất thiện nhìn nàng, "Tam công tử!"
"Thanh Nhi, muội đi mua bánh cho tiểu thư nhà muội à." Tiêu Y nghĩ nhị vị chủ phủ chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-dieu-uoc-cua-tan-ma-vuong/2234382/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.