Xem ra thật sự là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm đến phát rồ a! Cơ thể mình trắng bóng, để cho tên nhóc này nhìn no, sau này làm sao gặp người?
“Anh anh anh...... Mặc quần áo vào.”
Cuối cùng, Long Ngạo Tuyết chỉ chỉ Vương Thuật, Vương Thuật vẻ mặt cầu xin: “Quần áo tôi không có, nếu không lấy gối che làm gì.”
Long Ngạo Tuyết suýt chút nữa tức cười, đen mặt nói: “Anh đến máy giặt nhìn xem, có lẽ ở trong máy giặt.”
“Được thôi.” Vương Thuật che gối đầu, yên lặng đi đến phòng tắm.
Phía sau Long Ngạo Tuyết cười lạnh: “Tốt nhất quản chặt mắt của anh, đừng có nhìn linh tinh, nếu không cho anh đẹp. mặt.”
Trong phòng tắm vẫn còn đồ lót Long Ngạo Tuyết cởi ra, Long Ngọa Tuyết đã bổ não ra cảnh lúc Vương Thuật nhìn thấy những đồ lót kia, thậm chí tên nhóc này còn cầm lên ngửi ngửi.
Nhưng Vương Thuật có mắt nhìn thấu hiển nhiên cũng không vô vị như vậy, sau khi tìm thấy quần áo trong máy giặt, mặc kệ ẩm hay không, lập tức mặc lên người, lập tức giấu Hắc. Long lệnh vào túi quần, ôm gối đầu quay lại phòng ngủ.
Long Ngạo Tuyết lúc này đã thay một bộ quần áo.
Bộ sườn xám bó sát trắng tuyết, sườn xám chất lụa trơn mượt ôm sát thân thể, tôn lên dáng người xinh đẹp kia khiến người ta kinh tâm động phách, dưới chân một đôi giày cao gót hận trời thấp màu trắng tuyết.
Gặp qua băng sơn mĩ nữ, băng sơn đến mức này, Vương Thuật vẫn là lần đầu tiên gặp.
Mặc dù Long Ngạo Tuyết nói tha thứ cho Vương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-nguoi-chi-gai-phong-hoa-tuyet-dai-cua-toi/1647565/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.