“Là anh!”
Vương Băng Thanh nhìn Diệp Phàm, kinh sợ.
“Nhãỉ ranh, chui đâu ra vậy? Nơi này đến lượt mày nói chuyện hả?”
Tên đàn ông đầu trọc kia nhìn Diệp Phàm, quát.
Tên giám đốc kia liếc nhìn Diệp Phàm: “Quý ông, ngài đến đây có chuyện gì không ạ?”
“Tôi đến mua xe!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Mua xe? Với bộ dáng này của mày cũng dám đến đây mua xe?
Nhãi ranh, chỗ này không phải nơi để mày thế hiện đâu!”
Tên đầu trọc kia nhìn Diệp Phàm, khinh thường nói.
“Cô Vương, chiếc xe đắt nhất nơi này của cô là gì?”
Diệp Phàm nhìn về phía Vương Băng Thanh, hỏi.
“Xe đắt nhất?”
Vương Băng Thanh sửng sốt.
‘Đúng vậy!
Diệp Phàm gật đầu.
“Chiếc xe đắt nhất là chiếu McLaren P1 này, giá một ngàn hai trăm vạn!”
Vương Băng Thanh chỉ vào chiếc xe thế thao cực ngầu, giới thiệu.
“Vậy lấy nó, quét thẻ đi!”
Diệp Phàm nhìn lướt qua chiếc McLaren này, lấy ra một chiếc thẻ đen đưa cho Vương Băng Thanh.
Chiếc thẻ đen này do Khương Uyên đưa cho hắn, nói đây là chiếc thẻ đen cao cấp nhất của ngân hàng Hắc Kỳ, ngân hàng đứng đầu Long quốc. Tiền lời của các loại sản nghiệp của phân điện điện Long Vương quận Giang Nam đều chuyến vào chiếc thẻ này, lúc trước người sớ hữu chiếc thẻ này là Tả Thiên Dương, bây giờ thuộc về Diệp Phàm!
“Anh muốn mua chiếc xe này?”
Vương Băng Thanh thấy Diệp Phàm chỉ nhìn lướt qua đã mua luôn chiếc xe thế thao này, kinh ngạc đến ngây người!
Chiếc xe thể thao một ngàn hai trăm vạn, liếc một cái đã mua?
Cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-vi-su-phu-dinh-phong-de-nhat-than-vuong/1418075/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.