Bịch!
Dưới hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Phàm bỗng nhiên xuất hiện, cô gái thắt bím đuôi sam kia trực tiếp bay ra ngoài, ngã xuống đất kêu lên đau đớn.
“Chị Yến!”
Những học sinh khác nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt thay đổi.
Bích bích bich!!!
Diệp Phàm đạp từng người từng người, không có chút thương hoa tiếc ngọc, đá bay tất cả đám học sinh nữ kia ra ngoài, hắn đỡ cô gái chơi đàn dậy.
“Cảm ơn!”
Cô gái nhìn Diệp Phàm, cúi đầu nói cảm ơn, một bên tay che khuôn mặt đầy vết sẹo của mình, không muốn Diệp Phàm nhìn thấy.
“Thằng khốn, mày dám…”
Lúc này, cô gái thắt bím giận dữ hét về phía Diệp Phàm.
“Tuổi còn trẻ đã có tâm địa độc ác như vậy, đúng là đáng chết!”
Ánh mắt Diệp Phàm quét về phía cô gái thắt bím đuôi sam.
“Mày biết tao là ai không? Mày…”
“AM!”
Cô gái thắt đuôi sam còn đang định mắng chửi Diệp Phàm thì đột nhiên hét thảm, tay phải của cô ta đã bị Diệp Phàm giằm tới máu thịt lẫn lộn, hoàn toàn vỡ nát!
“Cô muốn phế đi tay của người khác, vậy thì tự mình trải nghiệm cảm giác hai tay bị phế bỏ đi!”
Diệp Phàm lành lùng nói, hắn quay sang giẫm nát luôn trai bên trái còn lại, máu thịt lẳn lộn.
Cô gái kia phát ra tiếng kêu thảm thiết đầy thê lương.
Những người kia nhìn thấy cảnh này thì bị dọa cho mặt mũi trắng bệch.
Lúc này, bên ngoài đã có rất nhiều người tụ tập.
Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mọi người đều đang thảo luận âm ĩ.
“Chúng ta đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-vi-su-phu-dinh-phong-de-nhat-than-vuong/1418086/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.