Hôm saul Biệt thự số ba, khu biệt thự Tử Kinh.
Bốn người Diệp Phàm, Đường Sở Sở, Trần Tiểu Manh và A Cơ đang ăn bữa sáng.
“Đúng rồi, Diệp Phàm, anh có biết mặt của Lâm Thi Âm kia đã khôi phục bình thường, hơn nữa còn xinh đẹp hơn lúc trước không? Chuyện này làm chấn động cả trường rồi!"
Bỗng nhiên, Trần Tiểu Manh nghĩ tới điều gì đó, nhìn Diệp Phàm, kích động nói.
“Đương nhiên anh biết, mặt của cô ấy chính là anh điều trị khôi phục đấy!”
Diệp Phàm khẽ hừ nói. “Là anh điều trị giúp cô ấy á?”
“Anh điều trị khi nào? Còn nữa, sao anh có quan hệ tốt với Lâm Thi Âm như vậy rồi, còn giúp cô ấy điều trị?”
“Anh cái tên này không phải có một chân với cô ấy đấy chứ?”
Vẻ mặt Trần Tiểu Manh nghỉ ngờ nhìn chằm chằm Diệp Phàm, dáng vẻ hóa thân thành trinh thám.
“Cô nhóc này, cả ngày suy nghĩ lung tung cái gì!”
“Ăn bữa sáng của em đi!”
Diệp Phàm trợn trắng mắt với Trần Tiểu Manh.
Đường Sở Sở ngược lại không nói gì nhiều, mà nói với Diệp Phàm: “Anh Tiểu Phàm, ngày mai chỉ nhánh Tô thị của tập đoàn Đường Thị đã chính thức khai trương rồi, đến lúc đó anh đi cùng em không?”
“Được!”
Diệp Phàm gật đầu.
“Em cũng muốn đi!”
Trần Tiểu Manh đột nhiên kêu lên.
“Em không đi học à?”
Đường Sở Sở hỏi.
“Đi học cũng có thể xin nghỉ mà!”
“Chị họ, dẫn em đi chung đi!”
“Em chưa từng được đến Tô thị!”
Trần Tiểu Manh kéo tay của Đường Sở Sở làm nữũng nói.
“Được, được, được, dẫn em đi!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-vi-su-phu-dinh-phong-de-nhat-than-vuong/1418182/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.