Kiều Thẩm là omega, lớn lên trong cô nhi viện.
Cậu bị ba mẹ bỏ rơi trong hòm chứa đồ ở nhà ga, khi được nhân viên công tác phát hiện, cậu đã sắp hấp hối, may mắn cấp cứu kịp thời nên giữ được tính mạng.
Trong cô nhi viện có quá nhiều đứa trẻ bị bỏ rơi, viện trưởng đã hơn tám mươi tuổi, có tâm nhưng chẳng còn đủ sức, dần dần cũng chẳng quản được hết bọn nhỏ.
Các em càng nhỏ càng cần được dìu dắt, huống chi là các em mồ côi không cha không mẹ.
Khuyết thiếu tình thương và giáo dục sẽ tạo nên vô số loại người.
Có người như Kiều Thẩm, cẩn thận không dám dễ dàng biểu lộ tình cảm, có người lại giống như Cẩu Thạch thích bắt nạt kẻ yếu, vô pháp vô thiên.
Cẩu Thạch là alpha lớn nhất trong cô nhi viện, dẫn theo ba alpha khác hợp thành một nhóm, hàng ngày phóng tin tức tố bắt nạt omega. Trong đây không có nhiều omega, Kiều Thẩm lớn lên ngoan ngoãn lại ít nói, trở thành đối tượng chính bị uy hiếp.
Viện trưởng là beta, ông không hiểu được nỗi thống khổ của omega khi bị tin tức tố alpha áp chế. Hình phạt nghiêm khắc nhất cũng chỉ là phạt chúng phải ở trong phòng riêng và không được phép ra ngoài trong vòng một tuần.
Kiều Thẩm không oán trách viện trưởng, nếu không có ông, cậu cũng không có mái nhà che mưa che nắng.
Viện trưởng lớn tuổi rồi, ông không phát hiện bốn alpha kia đã dùng ghế phá khoá, chuồn khỏi phòng nhỏ.
Kiều Thẩm vĩnh viễn nhớ rõ một ngày kia, cậu bị bốn alpha dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-chan-ngan/2440880/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.