Sáng hôm sau Giản Tiếu Tiếu dậy hơi muộn, vừa mở mắt ra đã thấy Bạch Mạn và Ngạo Băng đang đứng nói chuyện với nhau.
Bạch Mạn đang nói về chuyện hôm nay sẽ đi bắt cá, "Chỗ đầu làng có một cái ao cá, là khu nuôi trồng do dân làng thầu, trong đó phần lớn cá đều được nuôi bằng thức ăn công nghiệp. Nếu muốn câu cá thì có thể đến đó, sẽ dễ câu hơn. Ngoài ra còn có ruộng lúa, không phải ruộng nuôi tôm hùm đất, mà là ruộng lúa bên cạnh có nuôi cá ruộng. Loại cá đó thì ngon hơn nhưng không to, không thể câu được, chỉ có thể lội xuống bắt tay không thôi. Em thấy chọn cái nào thì tốt hơn?"
Giản Tiếu Tiếu lập tức chen vào giữa hai người, còn chưa nghe hết lời Bạch Mạn đã vội đáp: "Bắt cá trong ruộng lúa khó lắm luôn ấy, em chọn cái thứ nhất!"
Ngạo Băng không cảm xúc nhìn nàng một cái, "Đúng thật là chỗ nào cũng có mặt em."
Giản Tiếu Tiếu nhe răng trắng tinh cười, "Vậy chị muốn đi đâu? Chẳng lẽ thật sự muốn xuống ruộng bắt cá sao?"
Ngạo Băng nói: "Cá trong ao là cá ăn thức ăn công nghiệp, còn cá trong ruộng là cá ruộng hoa lúa."
Giản Tiếu Tiếu lập tức trở mặt đổi giọng, "Em chọn cá ruộng hoa lúa!"
Chỉ nghe tên thôi đã thấy ngon hơn cá ăn cám rồi! Sau đó nàng lại nhìn về phía Bạch Mạn, hào hứng hỏi: "Là định làm cá nướng đúng không ạ?"
Bạch Mạn chỉ mỉm cười, không trả lời thẳng, bởi vì cô vốn không định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-cung-trong-dien-thoai-anh-hau/2857806/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.