Rời khỏi tiệm chụp ảnh, hai người lập tức quay về nhà. Dì Uyển đã chuẩn bị sẵn nhân và vỏ sủi cảo, bày sẵn trên chiếc bàn tròn gấp trong phòng khách. Tạ Ngọc Long buộc tạp dề, nhanh nhẹn nắn từng chiếc sủi cảo hình nguyên bảo. Vừa thấy con trai và Lục Minh Thu bước vào cửa, ông liền gọi:
"A Từ, ảnh rửa xong rồi chứ?"
"Rồi ạ, nhưng vẫn chưa mua khung ảnh."
Tạ Từ Tuyết vừa trả lời, vừa xắn tay áo lên, tiến lại bên bàn để làm sủi cảo.
Lục Minh Thu là người phương Nam, trong nhà không thường ăn món làm từ bột mì, cậu từng gói bánh tay nhưng chưa bao giờ thử làm sủi cảo, trong lòng dâng lên sự tò mò, cũng kéo ghế ngồi cạnh bàn quan sát hai cha con Tạ gia gói bánh. Họ gói theo hai kiểu khác nhau: sủi cảo của Tạ Từ Tuyết được nắn đều tăm tắp, nếp gấp dày và đều như búi lúa.
Nhận ra ánh mắt của cậu cứ dõi theo từng chiếc sủi cảo đầy tò mò, Tạ Từ Tuyết bật cười hỏi:
"Thu Thu, làm sủi cảo thật ra rất đơn giản, em có muốn thử không?"
Tạ Ngọc Long ở bên cũng tiếp lời:
"Chỉ cần bóp viền mép lại là xong. Hồi nhỏ A Từ nhìn ba làm vài lần là học được luôn."
Nghe hai người nói vậy, Lục Minh Thu bắt đầu thấy hứng thú. Cậu cầm lấy một miếng vỏ sủi cảo, cho nhân thịt bắp heo vào bên trong, rồi ngẩng đầu hỏi Tạ Từ Tuyết:
"Tiếp theo làm gì?"
Tạ Từ Tuyết chậm rãi làm mẫu: anh gấp đôi vỏ sủi cảo lại, bóp mép chính giữa, rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-dang-thuong-duoc-lao-dai-hao-mon-don-ve/2740698/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.