Phụ thân của Hạ mỹ nhân là nhờ Tống Quý Phi cất nhắc đi lên.
Nếu chọc nàng ta tức giận, chức quan của phụ thân Hạ mỹ nhân cũng sẽ lung lay.
Nhiệm vụ của nàng khi vào cung chính là phò tá Tống Quý Phi.
Dù sao, Lăng Dực Trần cũng không thích nàng, nàng cũng không thể tranh sủng.
Hơn nữa, chỉ cần Tống Quý Phi còn đó, nàng sẽ vĩnh viễn không thể được Lăng Dực Trần coi trọng.
Hạ mỹ nhân đã sớm nghĩ thông suốt điều này.
Thay vì thế, chi bằng an phận giúp Tống Quý Phi.
Tống Quý Phi nhìn nàng đầy tàn nhẫn: “Ngươi tốt nhất là thật sự có biện pháp, bằng không ngày mai bổn cung sẽ viết thư về nhà, khiến phụ thân ngươi ngoài cung cũng nếm chút khổ sở!”
“Nương nương yên tâm, biện pháp lần này của thần thiếp nhất định có thể khiến Bệ hạ ghét bỏ Tịnh Phi! Cũng có thể giúp nương nương đoạt lại sủng ái.”
*
Đến đêm…
Lăng Dực Trần rời Tử Thần Điện, đi thẳng đến Ngọc Thúy Cung.
Mạnh Khanh Nghi lúc này đã tắm gội xong, đang nghỉ ngơi.
Lăng Dực Trần không cho người thông truyền.
Trước tiên để cung nhân chuẩn bị nước, sau khi tắm gội xong mới vào tẩm điện của nàng.
Mạnh Khanh Nghi đã ngủ, nhưng ngủ lại không yên.
Đã nhiều ngày, hễ vừa khép mắt lại, nàng liền cảm thấy như có lưỡi kiếm đặt ngay cổ mình.
Đang trong giấc ngủ chập chờn, nàng liền bị người ôm vào lòng, có chút thô lỗ.
Mùi hương quen thuộc len lỏi trong hơi thở, tuy chưa hoàn toàn tỉnh giấc, nhưng nàng cũng biết là Lăng Dực Trần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-ha-doc-sung-bach-nguyet-quang-trong-sinh/2779497/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.