Ngay khi chuẩn bị vung cây gậy lên, Dung Trì đột nhiên nghe thấy âm thanh của một người phụ nữ.
"Anh à, người ngồi trên xe lăn vừa nãy, chúng ta thực sự không cần giúp sao? Nhìn qua có vẻ tình huống của y không được tốt lắm."
"Quan tâm y làm gì?" Bên cạnh người phụ nữ còn có thêm giọng nói không kiên nhẫn của một người đàn ông: "Tôi vừa nhìn thấy tên nam nhân ấy đã biết là y đang giả vờ hoảng hốt."
"Còn bảo cái gì mà mình vừa về nước, bị tách khỏi người nhà, còn không cầm theo di động, xì, quỷ mới tin." Người đàn ông nói, kèm theo tiếng cười nhạo: "Còn kỳ lạ hơn nữa là, y nói y họ Lục, họ Lục thì làm sao? Có cái gì đặc biệt chứ?"
Hai vợ chồng đang nói chuyện, đột nhiên trước mặt xuất hiện một người.
Nhìn rất hung dữ.
"Các người vừa nói, có một người ngồi xe lăn, mang họ Lục, giờ y đang ở đâu?"
Dung Trì nắm chặt gậy sắt trong tay, đáy mắt như thể bị gợi ra hàng cơn sóng to gió lớn, rồi lại mạnh mẽ kìm lại.
Hai vợ chồng bị anh doạ sợ, chờ đến khi bình tĩnh lại, họ mới vừa run rẩy vừa nói ra địa chỉ.
Nói xong, ánh mắt liên tục nhìn cái gậy sắt trong tay anh.
Dung Trì ghi nhớ địa chỉ, đem gậy sắt cất ra sau lưng, trầm giọng nói với hai người: "Cảm ơn." Rồi tiếp tục đi vòng qua họ, phóng nhanh xuống tầng, sau đó chuẩn bị đi nhìn xem, cái tên họ Lục kia có phải là người trong tưởng tượng của anh hay không.
Nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-nhan-ngu-cau-ay-sieu-ngoan/279966/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.