Sau bữa tối ở nhà anh chị, hai người mang theo “nhiệm vụ nặng nề” trở về nhà.
Lương Tụng Thịnh đưa cho cậu một cuốn catalog quảng cáo mà chị dâu đã đưa: “Em thích chỗ nào thì cuối tuần mình đi khảo sát thực tế.” Trước mặt Dư Niệm là một chồng dày hơn chục cuốn, vừa có chụp ảnh cưới, vừa có may đo lễ phục.
Dư Niệm lật xem catalog, vẻ mặt không mấy hào hứng. Lương Tụng Thịnh hỏi: “Không thích hay là mệt rồi?”
“Không mệt, cũng không hẳn là không thích. Chỉ là…” Dư Niệm cúi đầu, ngập ngừng.
Lương Tụng Thịnh ngồi xích lại, ôm cậu vào lòng: “Đây là đám cưới của chúng ta, em có thể đưa ra bất cứ ý tưởng nào.”
Dư Niệm dùng ngón tay lướt trên trang giấy: “Có hơi quá đáng, em không dám nói.”
Lương Tụng Thịnh đóng cuốn catalog lại: “Cứ nói xem, có bao nhiêu là quá đáng.”
“Em thấy mấy studio chụp ảnh cưới này đều giống nhau, mặc những bộ đồ na ná, tạo những dáng y hệt, chẳng có chút sáng tạo nào, thật là nhàm chán.”
“Vậy em muốn đi đâu chụp?”
“Đi đâu chụp không quan trọng, mà là muốn có được cái cảm giác đó. Kiểu như rất đặc biệt, trải nghiệm không giống với bất kỳ ai.” Dư Niệm dán sát vào anh, “Em chỉ kết hôn một lần thôi, rất muốn có một thứ gì đó đáng nhớ suốt đời.”
“Niệm Niệm, em có thể nói chi tiết hơn được không?”
“Ôi chao, thì là, em quen rất nhiều bạn bè biết chụp ảnh, chị Chi Chi cũng rất giỏi may đồ.” Dư Niệm bấu vào lòng bàn tay, “Hay là mình tìm họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-nhong-nheo-nha-bac-si-luong/1732067/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.