Edit: Ry Nhưng mà có câu giờ cũng vô dụng, giữa biển người mênh mông, Túc Úc tia một phát thấy ngay em trai mình, vác theo quả cờ to tướng xông pha, tóm Túc Lê kéo ra ngoài. Thi đại học bao nhiêu ngày, Túc Lê sống trong ác mộng bấy nhiêu ngày. Đến mức về sau mỗi lần thi xong, cậu luôn là người cuối cùng ra khỏi phòng học. Kết thúc kì thi, thành tích chưa có, Túc Lê đã nổi tiếng trong dàn phụ huynh đưa con đi thi, còn lên cả báo đài, trở thành khách quen trong vòng bạn bè của cha mẹ. Thi đại học xong, ít nhất cũng phải cuối tháng 6 mới có điểm. Cả nhà đã vạch ra kế hoạch du lịch, Túc Lê nộp xong bài môn cuối là ngựa không dừng vó bắt đầu phiêu du. Mà các tu sĩ nằm vùng ở ngoài trường thi mấy ngày liền cuối cùng cũng đợi được tiểu tiên sinh thi xong, vốn là định gửi bái thiếp tới nhà thăm cậu, kết quả người đi nhà trống. Có người nhà đồng hành, Túc Lê được trải nghiệm những điều mình chưa từng làm, đi hết những nơi năm xưa cậu chưa được đi. Chơi phát hết nửa tháng, gần như đi khắp phương Bắc. Cuối tháng 6, đám Túc Úc trở lại thủ đô, ai đi học đi học, đi làm đi làm. Nhưng ngày thành phố S ra điểm thi đại học, tất cả không hẹn mà cùng ngồi canh trang web. Sắp tới giờ có điểm, Túc Lê vẫn rất bình tĩnh. So với người nhà lo lắng sốt vó, buổi sáng cậu dậy nạp linh tu luyện rồi theo Ly Huyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-phuong-hoang-duoc-ca-nha-yeu-chieu/1553769/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.