Lạc Thi run rẩy không sao kiềm chế được, đôi mắt hoe đỏ, cô nức nở chất vấn anh: “Anh rõ ràng biết tôi và Ngôn Sơ không có bất kỳ quan hệ nào, tại sao anh lại nói về tôi như vậy?”
Nhưng Chu Duật Lễ lại không lập tức bước tới ôm cô như trước đây. Nghe cô nhắc đến cái tên kia, sắc mặt anh âm trầm đến đáng sợ, giữa hai hàng mày của anh tràn ngập vẻ lạnh lẽo và phẫn nộ.
“Em khóc cái gì? Dường như lần nào tôi nhắc đến cậu ta, em cũng luôn có phản ứng như vậy.” Cuối cùng, anh còn cười một cách kinh ngạc, bổ sung thêm một câu: “—— Đừng nói với tôi hai người mới là chân ái nhé?”
Lạc Thi không thể tin nổi mà ngước mắt nhìn lên, không ngờ những lời mỉa mai sắc nhọn như vậy lại có thể thốt ra từ miệng của người đàn ông từng xem cô như trân bảo.
Trước kia, cô biết anh là người có tình cảm lạnh nhạt, ngay cả bạn bè anh cũng nói anh có lòng dạ sắt đá, không biết yêu thương là gì. Khi đó cô không tin, bởi vì anh như vậy nhưng lúc ở bên nhau lại đối xử với cô vô cùng dịu dàng, gần như chưa từng lớn tiếng với cô một lần nào.
Rõ ràng anh đã từng nói, dù thế nào đi nữa, anh cũng không nỡ làm tổn thương cô…
Trong phút chốc, phẫn nộ, chua xót, tủi thân cùng lúc dâng lên trong lòng. Lạc Thi run lên bần bật, những giọt nước mắt cuối cùng không nhịn được mà tuôn trào.
Thấy cô khóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ben-mua-tri-ha/2935145/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.