Một lúc lâu sau, Đường Nguyệt Thư mới nhận ra hình như Lâm Xuyên đang khen cô xinh đẹp. Nếu là người khác, cô chắc chắn sẽ cảm thấy đối phương đang mỉa mai mình, nhưng còn Lâm Xuyên… cô lại không dám chắc.
Lâm Xuyên đã cho cô một lời mời công việc tạm thời, điều này đồng nghĩa với việc cô sẽ có cơ hội hiểu thêm một tầng sâu hơn về anh, kể cả những điều chưa kịp hỏi trong cuộc trò chuyện tối qua, bao gồm cả nghề nghiệp của anh.
Sớm biết vậy, tối qua cô nên hỏi công ty của Thần Tài làm về mảng nào, hoặc chí ít cũng nên hỏi về chế độ đãi ngộ của nhân viên. Mà có thể trực tiếp đưa ra lời mời làm việc bằng miệng thế này, cho dù chỉ là công việc phiên dịch tạm thời, cũng đủ chứng minh anh nằm ở cấp quản lý.
Hiện tại, thái độ của Đường Nguyệt Thư đối với Thần Tài đã có chút thay đổi, cô cảm thấy mình nên để lại ấn tượng tốt với ông chủ tương lai thì hơn.
“Kỳ nghỉ Giáng Sinh của cô kéo dài đến ngày mấy?” Lâm Xuyên bỗng hỏi.
“Đến ngày 8 tháng 1.”
Chỉ cần nhìn vào kỳ nghỉ này cũng đủ hiểu vì sao sinh viên châu Âu lại yêu thích Giáng Sinh đến như vậy!
Trước đây, Đường Nguyệt Thư không có cảm giác gì đặc biệt với dịp lễ này, nhưng bây giờ chỉ riêng vì kỳ nghỉ dài này thôi, tình cảm của cô đối với nó cũng bắt đầu dâng trào.
Lâm Xuyên lại hỏi tiếp: “Trong kỳ nghỉ này cô còn kế hoạch làm việc gì khác không?”
Bình thường, cô sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ben-trang-hy-phuc/2839385/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.