Tình huống so với dự đoán của Lăng Hi còn tệ hơn nhiều.
Hắn hiện tại mới biết được, hóa ra mỗi ngày Thẩm Huyền đều phải lại đây cho hắn một nụ hôn, mọe nó, thật moẹ nó không ổn!
Còn có chính là hình như Thẩm Huyền tiếp nhận toàn bộ công việc của hộ công, đút cơm, mát xa, thay quần áo cùng với vài chuyện khác...... Dứt khoát nghĩ lại mà kinh, hắn quyết định lừa mình dối người vĩnh viễn quên mất.
"Hai ngày nay ta vẫn online, nhưng không thấy ngươi log in" Thẩm Huyền cẩn thận sửa sang lại mái tóc đen của Lăng Hi, nhẹ giọng nói "Ngươi bây giờ đang như thế nào, là còn chưa tìm được cơ hội sao?"
Lăng Hi vừa ở trong lòng kết thúc một hồi táo bạo cùng tức giận mắng, cảm giác có hơi mệt, lúc này hoàn toàn không có hứng thú nói tiếp, thầm nghĩ muốn hắn lập tức cút đi.
Thẩm Huyền như đang khinh hắn thở dài "Hôm nay là sinh thần của ông ngoại ngươi, trước đó ngươi còn nói là sẽ đi"
Lăng Hi lo lắng, chỉ nghe Thẩm Huyền tiếp tục nói "Chuyện của ngươi ta còn chưa nói cho ông nội ngươi và Lục tiểu thư, một lát nữa ta sẽ gọi điện thoại cho Lục tiểu thư, nếu nàng muốn cho Tiểu Bắc đi, ta sẽ xem......"
Hắn thanh âm càng ngày càng nhẹ, buông mắt nhìn Lăng Hi, biết chính mình làm chuyện này cũng không có ý nghĩa gì, nhưng hắn không thể áp chế nỗi sợ rằng Lăng Hi có lẽ sẽ biến mất, chỉ có cùng trò chuyện với Lăng Hi, nhìn lồng ngực người này mỏng manh phập phồng, hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-chua-roi/1199771/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.