Edit: thauyn22
Diệp Phỉ Vân vừa về đến, tìm tới theo tiếng động, bị cảnh tượng bên trong dọa sợ, hai đứa nhỏ ôm nhau quấn thành một cục, không, phải nói là đứa trẻ nhà mình đơn phương đè trên người Chu Hành Nghiên vặn quấn thành một cục, ôm lấy Chu Hành Nghiên tốt bụng gặm cắn.
Quần áo tóc tai hai người đều ướt, trên mặt đất còn có mảnh vụn cốc vỡ, cùng với sữa bò bị làm đổ, khắp nơi đều lộn xộn.
Nàng cao giọng: "Vân Niệm, con đang làm gì đấy?"
Vân Niệm từ trên người Chu Hành Nghiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía cửa, khí thế lập tức xìu xuống, xoay người xuống khỏi người Chu Hành Nghiên, hơi vội nên đứng không vững, hơi lảo đảo một chút.
Chu Hành Nghiên từ phía sau nâng eo cậu, ngăn không để cậu ngã.
Diệp Phỉ Vân nhìn thấy hai dấu răng nhạt trên cổ tay Chu Hành Nghiên, cổ cũng không biết bị thứ gì cắt qua, để lại một vết xước mỏng nhẹ.
Vân Niệm cúi đầu không nói lời nào, Diệp Phỉ Vân nghiêm túc chất vấn cậu: "Con không định giải thích một chút sao? Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Trong ấn tượng của nàng, Vân Niệm vẫn luôn thích tinh nghịch, trong nhà cũng không nghiêm khắc dạy dỗ, nhưng nàng vẫn luôn cho rằng Vân Niệm về cơ bản vẫn là một đứa trẻ hiểu chuyện, ngày thường đối xử với người khác luôn có chừng mực.
Tại sao không thể nào hòa thuận được với Chu Hành Nghiên.
Chu Hành Nghiên bị khí thế dạy con của Diệp Phỉ Vân làm cho có chút kinh ngạc, ngẫm nghĩ, giành mở miệng trước,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-my-nhan-bi-sung-hu-hong-diep-nguyet-thuong/2045770/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.