Một ngày đông lạnh giá khác lại đến, Hạc Y Phong một lần nữa khoác lên mình tấm áo choàng trắng tinh khôi.
Gần đây trời vẫn còn gió, nếu không đóng chặt cửa sổ, những cơn gió lạnh len lỏi khắp nơi sẽ luồn qua khe hở, khiến người ta lạnh đến tận xương tủy.
Trong nhà thắp một ngọn đèn.
"Dù chỉ là thoáng qua, cũng hãy yêu thương nhau."
Hai thiếu nữ chen chúc trên cùng một chiếc giường để sưởi ấm, chăn được đắp cao, đang thì thầm trò chuyện, còn bên trong lớp chăn, giấu một quyển thoại bản.
Trên đó thấp thoáng viết mấy chữ lớn ---《 Vân Chu Ký 》.
Sư tỷ đọc xong đoạn cuối cho sư muội nghe, dường như có rất nhiều cảm xúc.
Ngay sau đó, nàng cẩn thận gấp sách lại, an ủi sư muội: "Những điều này đều là chuyện hoang đường, thoại bản thôi, đừng coi là thật, ngươi nghe cho vui vậy thôi."
Tiểu sư muội khóc nức nở, bữa tối vừa nuốt xuống suýt nữa thì bị nấc lên.
Nàng bất lực nói: "Ôi, đã nói là giả rồi mà. Nghe nói sư tôn tu Vô Tình Đạo, đoạn tình tuyệt dục. Sao có thể thích ai được... Chắc chắn là Việt trưởng lão bịa đặt rồi."
"Hu hu!"
"Đừng khóc nữa!"
"Ực."
Sư muội ho sù sụ, nước mắt nước mũi tèm lem cả mặt, vừa khóc vừa nấc: "Vạn nhất... vạn nhất là thật thì sao? Không được, ngày mai ta phải hỏi người..."
Tiếng nói đột nhiên im bặt.
Sư tỷ vội vàng bịt miệng sư muội, cuống quýt nói: "Ngươi mà để người phát hiện chúng ta xem loại thứ này... Lại còn là thoại bản tình ái liên quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/574971/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.