Là Lão Hoàng gọi.
"Sao cô đi lâu thế?"
"Chờ... chờ một chút, ọe ——"
"Mau lên! Cô định để các sếp chỉ ngồi uống rượu suông, hay để tôi làm kẻ hầu hạ hả?!"
"Tôi làm cha ông đấy!"
Tôi lờ mờ chửi, điện thoại đã tắt từ lâu.
Tất nhiên, là tôi tự tắt trước.
Chiến thắng tinh thần.
Tôi vừa che miệng, vừa lảo đảo đi về phía phòng tiệc, chưa đi được bao xa thì bị một người từ phía sau kéo lại.
"Hảo Hảo?"
"Hả?"
Tôi ngẩng đầu lên.
Tại sao lại là Dư Phượng Trì?!
Cuộc đời tôi những lúc nhục nhã và tệ hại nhất dường như đều bị anh ta bắt gặp chính xác!
"Ơ, anh... sao lại ở đây?"
"Tôi đang đi ăn tối với bạn, còn cô?"
Thấy tôi không trả lời, anh nhất quyết muốn đưa tôi về phòng tiệc, tôi vội vàng kéo anh lại:
"Đó là công việc của công ty."
"Công ty có công việc, tại sao cô phải uống rượu?"
"Chuyện này không liên quan đến anh, anh đi đi, đừng để bạn của anh chờ lâu..."
Anh buông tay, tôi mới thoát thân thành công.
Khi trở lại bàn tiệc, mọi người lại tiếp tục ép rượu, tôi nói lắp:
"Xin lỗi, tôi thực sự không uống được nữa rồi."
Bầu không khí ngay lập tức trở nên căng thẳng. Lão Hoàng nhìn sắc mặt đối diện, vội vàng cầm ly rượu lên hùa theo:
"Tiểu Hạo, ông Lý chỉ có tình cảm tốt với cô, cô uống thêm một ly được không? Hay là uống giao bôi đi?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-nghe-nghiep-cua-a-bao/2848786/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.