Như thể tin chắc rằng tôi sẽ không từ chối, anh ta liệt kê những điều kiện khiến người ta động lòng nhưng lại không nhắc đến yêu cầu đối với tôi.
“Tôi không chắc mình có thể đảm nhận vị trí họa sĩ chính…”
Anh ta đột ngột bật cười: “Tự tin lên, cô chính là Z.H nổi tiếng mà!”
Tôi nghi ngờ nhìn anh ta: “Nhưng bộ truyện tranh đó ký tên là Trịnh Chí Hòa.”
“Trong giới truyện tranh, điều này không phải là bí mật.”
Trước sự nghi hoặc của tôi, anh không để ý: “Sự cân bằng tinh tế giữa phi lý và mất điều chỉnh trong tranh của cô là điều mà một người trung niên như Trịnh Chí Hòa không thể điều khiển được.”
“Tranh của cô đã rất đặc biệt từ mười năm trước và giờ vẫn vậy.”
Khi tôi còn đang đỏ mặt vì được anh khen ngợi, đột nhiên anh lại thay đổi giọng điệu.
“Chỉ là kịch bản hơi tệ chút.”
43.
Không đợi tôi phản ứng, anh mở điện thoại, lướt đến trang bạn bè: “Thêm nữa, tôi từng thấy tranh của cô trong studio của bác sĩ Dụ, lúc đó rất muốn mua lại.”
Nghe anh nhắc đến bác sĩ Dụ, tôi lập tức rùng mình.
“Nhưng tôi ra giá năm vạn, anh ấy không chịu bán.”
“Sau đó thì sao, anh ấy cho anh liên lạc của tôi?”
Anh lắc đầu nói: “Không, anh ấy không muốn tôi làm phiền cô, nói mọi quyết định đều do cô.”
“Thật ra tìm cách liên lạc cũng không khó, các nhà xuất bản lớn đều có cả. Tôi đã từng gọi cho cô vài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-nghe-nghiep-cua-a-bao/2848798/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.