Thời cấp ba, Tưởng Đông Hà là người được bạn bè quý mến, dù là để thể hiện sự thân thiết hay chỉ là lời trêu chọc thiện ý thì nhiều người không gọi đầy đủ tên hắn mà chỉ đơn giản gọi chức danh lớp trưởng.
Tuy nhiên, vào lúc này, khi nghe tiếng gọi ấy phát ra từ miệng của Nghê Tuyết, Tưởng Đông Hà suýt chút nữa cười vì tức.
Hắn chẳng cảm nhận được chút tình cảm bạn học cũ nào mà chỉ cảm thấy thật nực cười làm sao.
Rất khó để xác định Nghê Tuyết và Tưởng Đông Hà đã có xích mích từ khi nào, vì trong ký ức của cả hai dường như chưa từng có khoảnh khắc nào mà họ vui vẻ hòa thuận với nhau cả.
Mối quan hệ giữa họ chỉ có hai tình trạng: tệ và tệ bỏ m.ẹ.
Thời cấp ba, Tưởng Đông Hà là thành viên trong Ban Kiểm tra Kỷ luật của Hội học sinh. Công việc của hắn không quá phức tạp. Mỗi sáng hắn chỉ cần đứng trước cổng trường để kiểm tra tác phong của từng học sinh. Chẳng hạn kiểu tóc có đúng quy định không có mặc đồng phục không, vân vân mây mây. Và hắn đã đứng như vậy suốt cả học kỳ.
Theo yêu cầu của nhà trường Tưởng Đông Hà phải ghi chép lại những học sinh vi phạm, và cái tên ‘Nghê Tuyết’ là xuất hiện trong danh sách nhiều nhất.
Trung học Minh Nhã quy định học sinh phải đến trường trước 7 giờ 30. Thế nhưng vào lúc 7 giờ 35, Tưởng Đông Hà lại thường xuyên thấy một chiếc Rolls-Royce Cullinan bóng loáng dừng trước cổng trường. Màu xám than kim loại, vành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-tieu-thu-ba-chinh/2787263/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.