Hành trình từ Bắc Kinh đến London kéo dài tổng cộng 11 tiếng 15 phút. Để tiết kiệm chi phí, ba người họ chọn vé hạng phổ thông. Tưởng Đông Hà đã quá quen với tuyến bay này, dù sao hắn cũng đã bay qua đó không chỉ một lần. Trong tiếng động cơ máy bay ầm ầm, hắn ngủ được ba tiếng.
Khi tỉnh dậy, hắn thấy hai đồng nghiệp bên cạnh vẫn còn tỉnh như sáo. Đỗ Tư Nguyên đang xem phim, Hoàng Anh thì đọc tiểu thuyết, mỗi người đều có cách giết thời gian riêng.
Tưởng Đông Hà không có gì để làm, đành mở iPad lướt qua tài liệu hội nghị đã tải sẵn. Chỉ khi mắt bắt đầu thấy mỏi thì hắn mới dừng lại, nhắm mắt ngồi đờ đẫn.
Lại một lần nữa, hắn nghĩ đến Nghê Tuyết.
Thật ra Tưởng Đông Hà thường bận rộn đến mức chẳng có thời gian mà nghĩ ngợi lung tung. Nhưng lần này, địa điểm công tác lại là London, cái tên này như đã gắn liền với một người đặc biệt, muốn không nghĩ tới cậu ấy cũng khó.
Dù vậy, hắn vẫn không thật sự nhắn tin cho Nghê Tuyết trên IG. Với tài khoản có hàng chục nghìn người theo dõi như vậy, liệu cậu ấy có thấy được tin nhắn hay không còn là chuyện khác. Thậm chí nếu thấy, có khi Nghê Tuyết lại tưởng đó là tin lừa đảo.
Ba người đáp xuống sân bay Heathrow vào buổi chiều muộn. Sau khi máy bay hạ cánh, Tưởng Đông Hà giúp hai người kia lắp sim giffgaff vào điện thoại. Đỗ Tư Nguyên hỏi có cần đổi một ít tiền mặt sang bảng Anh không, Tưởng Đông Hà cũng tận tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-tieu-thu-ba-chinh/2787310/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.