Dư Giản nhìn nam nhân, trong con mắt tựa như phủ một lớp bụi, nói. " …… Em sẽ không thích anh nữa! "
Đem được câu nói này nói ra, tựa như hao hết toàn bộ khí lực.
Nam nhân nghe cậu nói, thoáng ngơ ngác một chút, sau đó mặt gắn đầy vẻ lo lắng đi đến trước mặt cậu. " Đúng không? "
Ngắn ngủi hai chữ bên trong xen lẫn hàm ý gì, Dư Giản nghe không hiểu, trợ lý đã đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, nam nhân giơ tay ấn xuống vai cậu, phía sau lưng liền dán chặt lấy vách tường cứng rắn lạnh lẽo.
Hàn Kham hiện tại rất tức giận, rõ ràng là Dư Giản tới trêu chọc hắn trước, hiện tại còn nói câu nói này thì tính là ý gì, chẳng lẽ còn muốn để hắn phải cầu cậu thích hắn? Nực cười.
Nam nhân nhếch miệng cười. " Ai quản cậu có thích hay không, cậu thì tính là cái gì? "
……
Lý trí bị người khởi xướng đến phát giận, lời nói đều là không suy nghĩ mà thuận miệng nói ra, lời nói từ miệng nói ra kỳ thật là rất khó nghe, phảng phất là vì muốn chứng minh bản thân cũng không quá để ý đến việc Dư Giản thích ai, nhưng thường thường càng là thiếu thốn cái gì, mới càng là sẽ đi chứng minh.
Phía sau lưng cấn cấn có chút khó chịu, nam nhân sắc mặt âm trầm càng làm cho Dư Giản cảm thấy e sợ.
Dư Giản nhỏ giọng nói. " Em không tính là gì... "
" Biết liền tốt. "
Đều đem toàn bộ trái tim đều móc ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-bat-ve-sau-nay-sinh-con-cho-han/932378/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.