Kẻ được thêm bạn tốt này quá kỳ lạ, Quý Lâm hồi âm: “Có chuyện gì không?”
Bên kia không có động tĩnh gì, Quý Lâm ù ù cạc cạc vứt chuyện này ra sau gáy, cầm điện thoại lướt Weibo.
Sáng sớm hôm sau, Quý Lâm dậy sớm đi mua đồ ăn, gọi hai cái bánh quẩy, một bát đậu hũ, duỗi tay mò túi phát hiện mình quên phiếu ăn.
Khi cậu đang định nói chuyện với cô bán cơm thì một bàn tay từ phía sau duỗi qua, tích một cái, quẹt thẻ.
Quý Lâm quay đầu lại nhìn. Khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng xuất hiện trước mắt, cậu giật mình lùi về sau một bước, đụng phải quầy bếp bằng inox. Quý Lâm lúng túng gãi đầu bảo: “Cảm ơn cậu nhé, bằng không tôi chuyển tiền qua Wechat cho cậu.”
Giang Khải lắc đầu: “Không cần.” Sau đó anh nói: “Cùng nhau ăn đi?”
Trước giờ Quý Lâm chưa từng nghĩ rằng sẽ có ngày này. Cậu và Giang Khải cùng ngồi ăn cơm, không ai nói gì, bầu không khí xấu hổ đến độ có thể có một đám quạ bay qua.
Cậu vắt óc tìm chủ đề: “Tối qua cậu kết bạn với tôi có chuyện gì à?”
Giang Khải ngẩng đầu nhìn cậu một cái: “Không có gì hết, đều là dân chơi bóng rổ, về sau tiện thể giao lưu.”
Quý Lâm gật đầu nói được, trong lòng lại bảo tôi tin cái cớt, muốn giao lưu thì đã kết bạn lâu rồi, quen nhau cả một học kỳ mới xin kết bạn, cũng chẳng biết đang làm trò gì nữa.
“Có phải dạo này đội cậu đăng ký thi đấu với trường C không?” Quý Lâm chỉ đành tìm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-benh-tri-roi-yeu-duong-the-quai-nao-day/2701135/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.