Cố Khinh Ngư rất buồn ngủ, vào buổi sáng mùa xuân tươi đẹp.
Lẽ ra nên dùng để ngủ nướng.
Gần đây anh đều yêu cầu Thiệu Ngôn đánh thức mình lúc 7 giờ. Nhưng Thiệu Ngôn nhìn dáng vẻ buồn ngủ kia của anh, lần nào cũng cảm thấy không đành lòng.
Hắn tự mình kiểm điểm buổi tối có nên bớt chiếm dụng thời gian ngủ của tiên sinh hay không, cho nên đã giảm số lần xuống đến mức không thể giảm hơn được nữa, chỉ còn có một lần.
Nhưng không biết có phải là tác dụng phụ do quyết định này mang đến hay không, mỗi ngày chỉ có một cơ hội, hắn luôn không muốn kết thúc một cách dễ dàng như vậy.
Thế là làm càng lúc càng muộn.
Cuối cùng luôn luôn là tiên sinh chịu không nổi, cắn vào cổ hắn, cực kỳ điêu luyện siết chặt, buộc hắn không thể không buông vũ khí đúng hạn.
Vì thế Thiệu Ngôn lấy lùi làm tiến, chờ lần sau.
Hắn cảm thấy mình có thể không cần làm đến bước cuối cùng, nhưng hắn hy vọng có thể chôn trong người tiên sinh mà ngủ.
Hắn lén lút thực hiện ý đồ này nhưng không thành công, không những không thành công, còn đánh đổ kỷ lục ngủ liên tục năm ngày trong phòng tiên sinh của hắn.
Hắn bị đuổi về phòng dành cho khách.
Đêm nay tiên sinh ngủ rất ngon.
Khi Thiệu Ngôn tới kêu anh rời giường lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt say ngủ của anh.
Làn da anh trắng, chỉ một chút quầng thâm dưới mắt cũng rất rõ ràng.
Hôm nay quầng thâm dưới mắt dường như nhạt đi một chút
Thiệu Ngôn âm thầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-cap-duoi-co-do-xung-doi-42-danh-dau/2755889/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.