Chương 1: Vẻ yêu kiều đằm thắm, ý mặn mà, thanh tao chân thật. Nước da mịn màng, nét tinh khôi, xương thịt hài hòa. * “Tâm Tâm, xong chưa?” Từ Tâm đang thu dọn dụng cụ vẽ thì ngẩng đầu lên trả lời. Mặc dù đang giữa mùa hè nóng bức, khi con người dễ trở nên bực bội khi phải chờ đợi, nhưng Cố Văn vẫn không hề cáu gắt chút nào khi nghe giọng nói thanh thoát của Từ Tâm. “Hôm nay cậu chỉ mặc thế này thôi à?” Khi Từ Tâm chậm rãi bước ra với đồ đạc trong tay, Cố Văn đưa mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, vừa đi vừa nói: “Nghe nói hôm nay có các anh chị năm ba đến làm người mẫu cho chúng ta, lại còn là lớp đại diện của trường mình nữa… Toàn là trai xinh gái đẹp đấy!” Từ Tâm hiểu ý cô ấy, nhưng cô chỉ mỉm cười nhẹ nhàng: “Vậy thì một kẻ mờ nhạt như mình cứ ngoan ngoãn lẩn khuất giữa những vẻ đẹp đó thôi.” Cố Văn đã quá quen với cách cư xử như vậy của Từ Tâm. Mặc dù đang học trong lớp Thiết kế thời trang 1 của trường Đại học A danh giá, nơi mà người khác chỉ biết ngưỡng mộ mà không thể có được, cô vẫn luôn khiến bản thân mình hòa lẫn vào đám đông như một người qua đường. Mặc dù ngoại hình của cô chẳng hề giống người qua đường chút nào. Ngay cả một người khó tính như Cố Văn cũng phải thừa nhận rằng Từ Tâm đúng là mỹ nhân vùng Giang Nam như được miêu tả trong văn chương cổ điển, câu nói đó là gì nhỉ – Vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-gio-me-hoac-meo-gia-an-co/2721222/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.