Chương 31: “Cả ngày làm những việc không ý nghĩa, nên cậu mới sống không hạnh phúc chút nào.” * Trong mắt mọi người, cô chẳng qua chỉ là đứa con ưu tú được sinh ra từ một cặp “vợ chồng ưu tú” mà thôi. Từ Châu Bình cần cô ưu tú, để mang về cho mình nhiều lời khen ngợi hơn. Từ khi còn rất nhỏ, ông đã yêu cầu cô nghiêm khắc: thành tích học tập, giao tiếp, cách ăn nói cử chỉ… nhưng chưa bao giờ quan tâm cô đạt được những tiêu chuẩn này bằng cách nào, cũng không quan t@m đến sức khỏe thể chất và tinh thần của cô. Trong mắt Từ Tâm, bản thân cô giống như một con chim vàng anh mà bố mẹ nuôi trong nhà, nuôi cô là để khi có khách đến thì mở cánh trình diễn, làm vui lòng khách, không chỉ bố như vậy, mà mẹ cũng thế. Từ Tâm cũng bị yêu cầu học nhiều thứ, không phải vì tình yêu và kỳ vọng của bố mẹ dành cho con cái, mà là vì thể diện của họ trước mặt người khác. Nhưng may mắn là nhờ sự ích kỷ b3nh hoạn này, sự giám sát của họ đối với Từ Tâm vẫn chưa đến mức kín kẽ không thể thở nổi, khe hở của chiếc lồ ng khá rộng, tuy không đủ để cô tự do đi lại, nhưng muốn thở tùy ý thì vẫn có thể làm được. Đôi khi Từ Tâm cảm thấy mình đang dần trở thành một con quái vật – bề ngoài thì dịu dàng, thanh tao, nhưng sâu trong tâm hồn lại là một con quái vật lạnh lùng, thờ ơ và giả tạo với thế giới. Có lẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-gio-me-hoac-meo-gia-an-co/2721252/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.