Chương 56: Từ Tâm nghe xong liền khẽ nhếch môi, cố tình hỏi nhỏ: “Giận gì chứ?” * Mọi người trong phòng lúc này mới thầm thở phào nhẹ nhõm. Họ ngồi xuống lại, mỗi người đều đang tiêu hóa quả bom bất ngờ vừa được ném vào lòng họ. Đường Châu kéo Đường Hải Xuyên lại, thấp giọng mắng: “Chuyện gì vậy?!” Đường Hải Xuyên khoát tay, anh ta cũng đang kiệt sức cả thể xác lẫn tinh thần, vốn định đến lộ mặt rồi ăn ké một bữa, kết quả lại gặp phải chuyện này, vừa rồi ánh mắt Hàn Sóc rơi vào người anh ta thật sự khiến anh ta hoảng sợ toát mồ hôi lạnh: “Đừng hỏi con, bố à, con thực sự bị bố hại chết rồi…” Hàn Đông Tố trước khi đến đã dặn dò người dưới xong xuôi, ông và Từ Châu Bình rời phòng riêng, không lâu sau đã được dẫn đến một căn phòng trống khác. So với phòng riêng vừa rồi, nơi này giống phòng trà hơn, ở giữa có một bình phong chạm hoa gỗ lê, trong phòng thắp hương, trang trí trầm ổn nhã nhặn. Khi Từ Châu Bình ngồi xuống, ông thấy Hàn Sóc nắm tay Từ Tâm bước vào, ánh mắt cha con họ chạm nhau, Từ Tâm nhanh chóng dời mắt đi, theo Hàn Sóc ngồi xuống bên cạnh. Hàn Đông Tố nhìn thấy cảnh này không nói gì, đợi hai đứa trẻ ngồi yên ở một bên, ông mới lên tiếng: “Tuy rằng hiện nay trẻ con tự do hẹn hò, từ trước đến nay tôi cũng ít khi can thiệp vào chuyện của Hàn Sóc, nhưng Từ Tâm là một cô gái tốt, trong chuyện này không thể qua loa. Tôi nghĩ rằng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-gio-me-hoac-meo-gia-an-co/2721277/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.