Sau khi Thời Thất sinh ra, Thời Kình Thu có một lần cho rằng phải chăng nương tử nhà mình cắm sừng ông.
Nhìn đứa con trắng tuyết nhỏ hơn mèo con, Thời Kình Thu có chút hoài nghi nhân sinh.
Đây là đứa con thứ bảy của ông, cũng là đứa con gái duy nhất, vấn đề là...!bảy đời tổ tiên nhà bọn họ đều là sói đen, chưa từng thấy sói trắng, còn là...!một con sói trắng nhỏ như vậy.
Lúc này sói trắng nhỏ co lại trong ngực Ô Nguyệt, vươn móng vuốt ngắn cũn ra, trở mình xung quanh như đang tìm gì đó, Thời Kình Thu nhíu mày, vẻ mặt u tối khó hiểu.
Dường như Ô Nguyệt phát hiện ra cái gì, nhe răng với Thời Kình Thu phát ra tiếng uy hiếp nhỏ, cơ thể Thời Kình Thu trước giờ sợ vợ run rẩy, mỉm cười sờ tai sói con: "Đáng yêu, ngày sau chắc chắn sẽ trở thành dũng sĩ Thiên Lang tộc chúng ta."
Nhưng mà...
Mong muốn Thời Kình Thu tan vỡ rồi.
Bé sói trắng không những không trở thành dũng sĩ trong tộc, còn trở thành...!một đồ nhút nhát.
Gen gia tộc Thời Kình Thu rất mạnh, sáu đứa bé trước chưa một trăm tuổi đã biết biến hình, hai trăm tuổi đã tập được chú pháp cao cấp nhưng con thứ bảy tư chất cực kém, khỏi nói học chú pháp, ngay cả biến hình cũng không biết.
Thiên Lang tộc cạnh tranh rất khốc liệt, kẻ mạnh mới có thể sống sót, cho dù là con gái của tộc trưởng nhưng nếu như quá yếu ớt cũng sẽ bị trục xuất ra khỏi tộc.
Dần dà, Thời Kình Thu và Ô Nguyệt đều không hỏi han
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-ke-thu-yeu-thich-ta-phai-lam-sao-bay-gio/2071215/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.