Cửa sắt mở ra, mãng xà hai đầu bị giam bên trong điên cuồng giãy giụa, xích sắt trói buộc trên người nó phát ra tiếng vang theo động tác của nó.
Tuy dây xích kia chắc chắn nhưng Thời Thất lại thấy giống như dây thừng vậy, cảm giác nó có thể đứt bất cứ lúc nào.
"Khè…"
Mãng xà khổng lồ giãy giụa lao tới chỗ Hắc Ngạo, nhìn Hắc Ngạo bằng con mắt giận dữ và hung ác.
Thời Thất che mắt, không dám nhìn nữa.
Hắc Ngạo đứng trước mãng xà hai đầu thản nhiên ngước mắt lên, lúc bắt gặp ánh mắt của hắn, vẻ kiêu ngạo của mãng xà lập tức biến mất, mắt phải bắt đầu đau đớn, nó không khỏi nhớ lại cái ngày thê thảm ấy.
Mãng xà cẩn thận lùi về sau, chầm chậm gục đầu xuống, phục tùng Hắc Ngạo.
Hắc Ngạo ném nội tạng và gà trên tay qua, mãng xà đói bụng lâu lắm rồi, há mồm nuốt trọn rồi lại trừng mắt nhìn Hắc Ngạo với vẻ ngóng trông.
Những thức ăn này quá ít, không đủ nhét kẽ răng nó.
Đối mặt với ánh mắt tội nghiệp của mãng xà, Hắc Ngạo không hề bị lay động, quay người rời khỏi lồng thú.
Thời Thất còn bịt mắt đứng tại chỗ, Hắc Ngạo nhìn cơ thể nhỏ bé run lẩy bẩy của nàng, nhíu mày rồi nhấc chân đá cục đá tới.
Cục đá đập vào gối nàng, cơ thể Thời Thấy run rẩy, bịt mắt thét lên.
"Đừng ăn ta!"
"Là tên...!tên dê kia làm, không liên quan tới ta..."
Hắc Ngạo híp mắt, tiến lên đứng trước mặt nàng rồi nhìn nàng vài lượt, thấy nàng run lẩy bẩy thì nổi ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-ke-thu-yeu-thich-ta-phai-lam-sao-bay-gio/2071319/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.