(hồn đồn, dân mình thì hay gọi ‘vằn thắn’ với ‘hoành thánh’ ^^) Trần Sâm kỳ quái nhìn y, nghĩ thầm hắn không phải là bệnh nhân tâm thần trốn viện tới chứ? Si ngốc ngơ ngác,uổng phí hắn đối xử tốt Trần Sâm mở ra năm ngón tay ở trước mặt người kia quơ quơ, hỏi:”
Này cậu có tỉnh không?”
Người nọ thu hồi ánh mắt, ngược lại vẻ mặtmờ mịt nhìn tay Trần Sâm, bàn tay hướng phải dao động,đầu của y liền nhìnt heo hướng phải; Bàn tay phía trái dao động,đầu của hắn liền nhìn về bên trái. Trần Sâm mặt đen,TMD, nhặt được tên ngu ngốc! “Cậu có biết mình tên gì không?”
Trần Sâm ngồi xổm xuống, ngẩng đầu nhìn y hỏi. Người đàn ông ngơ ngác lắcđầu. “Nhà của cậu ở nơi nào?”
Vẫn lắc đầu. “Cậi như thế nào ở trong đống rác?”
Tiếp tục lắc đầu. Trần Sâm gật gật đầu,sau đó nện mạnh một quyền lên mặt y nam nhân khônghề phòng bị, bị đánh đếnngã lăn trên mặt đất, Trần Sâm nhất cổ táckhí* nhảy đến trênngười hắn, sau đó bắtđầu đối vớ khuôn mặttuấn tú cùng thân thểcủa nam nhân đánh mộthồi. Nam nhân phát raâm thanh ô ô thốngkhổ, một chút phảnkháng lại cũng không có.Trần Sâm đánh đủ rồiliền bắt lấy cổ áo namnhân, đem hắn kéo đến,trầm mặt uy hiếp:”
Nếukhông nói ta sẽ đemngươi đánh chết! Tinhay không?”
Nam nhân mặt bị đánhsưng đến không thànhdạng người, y chỉ là sợhãi nhìn Trần Sâm, phátra tiếng rên rỉ như độngvật, lại vẫn là cái gì cũng không nói. Trần Sâm hung dữtrừng mắt nhìn hắntrọn một phút đồng hồ,trừng đến nam nhân toàn thân đều run rẩylên, sợ Trần sâm…không… vui vẻ lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-luu-manh-canh-luu-manh-so-voi-luu-manh-cang-luu-manh/491744/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.